Trong văn tổng tài, nữ chủ là một sinh viên bình thường vừa
tiểu bạch lại khả ái, nam chính làm vua thương trường, tà mị
ngông cuồng.
Trong văn giang hồ, nữ chủ là y độc tiên tử họa bát đáng yêu, nam chính là ma giáo giáo chủ tàn nhẫn vô lương.
Tại văn huyền huyễn, nữ chủ từ một phế vật thứ nữ biến
thành thiên tài tu luyện ngàn năm có một, nam chính là Ma quân
cực kỳ lãnh khốc lại chỉ đối xử ôn nhu với duy nhất một
người,…
Mà cô, thân là hôn thê của nam chính, muốn mỹ mạo có mỹ mạo,
muốn gia thế có gia thế, nhưng ở thế giới nào cũng đều không
chiếm được tình yêu của nam chính!
Hạ Phong Quang nở nụ cười, một tên tinh anh xã hội cẩn thận tỉ mỉ, một tên Hoàng Thượng địch quốc độc miệng, một tên phong
lưu thế tử, một tên thánh quân trong ngoài bất nhất,… Đám nam
phụ phản diện ngôn tình cổ đại lẫn hiện đại này không phải còn thú vị hơn so với nam chính
sao?