Biển Cấm

Chương 9: Chương 8-2


trướctiếp

Ta nhíu mày lắc lắc đầu, cũng không thấy những hình ảnh đó nữa.

“Thôi, không đồng ý liền không đồng ý, ta còn có thể ăn ngươi sao?” Linh Trạch bên kia đang tự mình cởi áo trong, không có quá nhiều rối rắm, “Dọa ngươi một chút mà thôi.”

Hắn nói chỉ là dọa ta, lòng ta lại có chút sợ hãi vô hình, vô thức kéo tay áo của hắn.

“Ta, ta đồng ý, chính là... Bệ hạ có thể nhẹ một chút không, lần trước có hơi đau…”

Lời còn chưa dứt, cả người đã bị bế lên.

“Được A Ức.” Hắn đặt ta xuống giường, cúi người hôn hôn ấn đường ta, “Đứa bé ngoan của ta.”

Ta còn muốn nói thêm gì đó, nhưng dường như Linh Trạch đã không định nghe nữa, bốn môi kề nhau, ngăn toàn bộ lời của ta ở cổ họng.

Này không phải là lần đầu tiên chúng ta tiếp xúc thân mật như thế này, lại khác biệt hơn bao giờ hết.

Ta cảm thấy bản thân như muốn chết đuối, rõ ràng phải quen thuộc nhất làm sao để hô hấp trong nước, nhưng chính là ta cảm thấy mình sắp chết đuối rồi.

Thở không nổi, đầu lưỡi Linh Trạch chui vào hàm răng ta, chiếm cứ toàn bộ khoang miệng.

Đầu dần trầm xuống, thân thể bởi vì thiếu dưỡng khí mà không còn sức lực. Ta giãy giụa, cắn đầu lưỡi hắn, muốn hắn tạm thời buông ta ra. Cũng không dùng lực gì lắm, Linh Trạch lại bị cắn đến cứng đờ trong nháy mắt, không tiếp tục động tác.

Ta thật sự thở phào nhẹ nhõm, lại có chút bất an, vừa định lui ra sau hỏi hắn có bị cắn đau hay không, không nghĩ tới ngay sau đó đầu lưỡi mềm ướt kia lại xâm nhập càng thêm kịch liệt. Đảo qua mỗi góc nhỏ, nuốt vào từng sợi chất lỏng bởi vì kích thích mà tiết ra, thẳng đến ta phát ra tiếng nức nở nghẹn ngào không thể nào thừa nhận nữa, người kia mới thỏa mãn lui ra.

Ta cảm thấy mình sắp chết rồi.

Há mồm thở phì phò, ngực phập phồng kịch liệt, ta mơ mơ màng màng mở mắt, tầm mắt lại bởi vì nước mắt mà trở nên mơ hồ, không nhìn rõ được thứ gì.

Hàm dưới bị cứng rắn cố định, bóng người trước mắt dán đến càng gần, ngay sau đó, đôi mắt truyền tới xúc cảm mềm mại trơn ướt, hắn đang liếm nước mắt tràn ra khỏi khóe mắt ta.

Ta co rúm người, muốn quay đầu qua chỗ khác, ngón tay Linh Trạch lại giống như kìm sắt, khiến ta không thể nhúc nhích.

Thậm chí sức lực kia mang theo chút thô bạo, khác hoàn toàn với tính tình ôn nhu ngày thường của hắn.


trướctiếp