Cao Duy Xâm Lấn

Chương 94


trướctiếp

Edit: jena

Không biết có phải do mới tỉnh ngủ hay không, dù số 9 nói chuyện chậm chạp nhưng tư duy vẫn rất nhanh nhạy.

Tư Thần suy nghĩ một lát: "Ý của cậu là, có mặt trời đó, hay là mắt của số 13 nhìn chằm chằm thì Khoa Phụ không thể ra tay, nhưng sau khi trời tối, Khoa Phụ sẽ xuất hiện?"

Số 9 gật gật đầu.

"Người trong sương đen là Khoa Phụ ư?"

Số 9 lại gật đầu, nhìn qua có chút ngốc ngốc.

Tư Thần chần chờ một lát: "Nhưng khi ở cơ sở Chế Tạo Hỗn Độn, tôi gặp số 11 và số 13, họ cũng ở trong sương đen."

Số 9 trả lời: "Bởi vì, chúng tôi, đều là sinh vật ô nhiễm."

Số 9 không muốn giải thích quá nhiều, nhưng trông Tư Thần vẫn còn rất mờ mịt.

Số 9 dừng một chút, nói: "Trường Sinh Uyên có tính ô nhiễm mạnh, những sinh vật tới gần nó đều sẽ bị biến dị dù ít dù nhiều, hơn nữa còn có thể đánh mất ý thức tự chủ, trở thành sinh vật ô nhiễm. Đây là đặc tính khủng b0 nhất của Trường Sinh Uyên. Khoa Phụ Tống lợi dụng đặc tính đó để bắt đầu truyền bá ô nhiễm ở phạm vi thế giới này."

"Thuốc đặc hiệu để chữa trị bệnh này chỉ có Chế Tạo Hỗn Độn bán. Vì vậy, tập đoàn Hỗn Độn đã trở thành một con quái vật khng lồ mà tất cả mọi người đều khó chống lại được."

Một số người bán súng ống đạn dược để phát tài, lấy tiền của từ các quốc gia có chiến tranh; Khoa Phụ Tống thì lại dùng tang thương của thế giới để đổ đầy tiền bạc vào hầu bao của mình.

"Nhưng mà sau vài chục năm, Khoa Phụ Tống không còn có thể khống chế được bệnh ô nhiễm, nhân loại chỉ còn có thể tàn sát bừa bãi để kéo chút hơi tàn, đã cận kề với sự tuyệt diệt... Vì vậy, Khoa Phụ Tống quyết định cứu vớt thế giới."

"Ban đầu, Khoa Phụ Tống và giám đốc muốn chế tạo ra một loại vũ khí có thể giúp bảo trì thần trí của người biến dị, sau đó đối kháng với sinh vật ô nhiễm. Và "kế hoạch Con của Thần" gặp đúng thời mà sinh ra. Bọn họ lựa chọn 13 thực nghiệm thể tốt nhất trên toàn cầu, lợi dụng Trường Sinh Uyên rồi tiến hành cải tạo."

"Sau đó, họ phát hiện ra chúng tôi, những người Con của Thần, không chỉ có thể làm một vũ khí gi3t ch3t sinh vật ô nhiễm mà còn có thể làm vật chứa hấp thụ sương đen. Thế nên, Khoa Phụ quyết định cắn nuốt Con của Thần, hoàn thành tiến hóa, đột phá cấp Chín Thang Trời."

Tư Thần không nhịn nổi, ngắt lời: "Sương đen là gì?"

"Là thứ sinh ra từ người biến dị sau khi chết, là ô nhiễm ở mức độ cao. Nó cũng là một loại năng lượng, có thể giúp tiến hóa giả tiến hóa. Sương đen thay thế Trường Sinh Uyên trở thành nguồn gốc ô nhiễm."

"Vậy Khoa Phụ là Khoa Phụ Tống ư? Người sáng lập Chế Tạo Hỗn Độn?"

Số 9 suy nghĩ một lát, gật đầu lại lắc đầu, trông có vẻ mệt mỏi: "Đừng nói nữa. Trời sắp tối rồi."

Tư Thần tiến hai bước lên trước, chậm rãi dừng lại: "Cậu đi được không? Có cần tôi cõng hay không?"

Số 9 thao tác thân thể của Trần Chấp Chu, từ từ đứng lên.

Có đuôi rắn, khi đối phương đứng lên gần như cao tới hai mét, dù vậy vẫn còn một cái đuôi dài kéo theo phía sau.

Số 9 thè cái lưỡi rắn: "Không cần, cậu ta cũng khá giống với hình thái biến dị của tôi."

Lúc này, mặt trời đã lặn hơn nửa, trong không khí bắt đầu dày đặc những hạt bụi đen, giống như có ai đó đang đốt tiền giấy.

Tư Thần chọn một căn phòng có hai gian.

Chỗ này gần khu nghiên cứu, điều kiện sống cũng tốt hơn không ít, trong tủ quần áo còn có cảm chăn lông dê.

Lâu như vậy vẫn chưa hư, hiển nhiên không phải lông dê bình thường. Tư Thần sờ thử, cảm giác giống như lông tơ của dê trắng.

10 giờ tối bắt đầu ban đêm, mặt trời mọc lúc 4 giờ sáng.

Tư Thần nghĩ rằng cậu và số 9 sẽ có 9 tiếng ở bên nhau vào buổi tối.

6 tiếng cũng đã đủ giúp cậu tìm hiểu được ngọn nguồn câu chuyện.

Nhưng sau khi Tư Thần trải mền ra, quay đầu lại nhìn, số 9 vẫn còn đứng ở ngoài cửa, không đóng cửa, có vẻ không muốn vào.

Cậu nhìn đôi mắt đen đặc không có tròng trắng kia, có cảm giác khá quỷ dị.

"Tôi không vào." Số 9 tháo thẻ dự thi trên cổ xuống, nhẹ nhàng thảy sang cho Tư Thần: "Dù thế nào đi chăng nữa, buổi tối không được mở cửa."

Nói xong, số 9 lùi về sau một bước, đóng cửa lại.

Số 9 hoàn toàn đi vào màn sương đen.

Vào buổi tối, ở đây vẫn rất lạnh. Tư Thần đắp mền lên người vẫn còn lạnh đến run bần bật.

Cậu không buồn ngủ, vì vậy dứt khoát ngồi dậy, sửa sang lại balo.

Balo này được gọi là "túi lương khô", dùng da của sinh vật cao duy 817 để may, vẻ ngoài của 817 khá giống con cóc. Vì lớp da co dãn tốt, nhìn qua không lớn nhưng lại có thể đựng được rất nhiều đồ.

Thứ quan trọng nhất trong balo là thu hoạch ngày hôm nay của cậu, xác Con của Thần. Một cái hạt khô quắt và một miếng thịt hồng như thạch trái cây.

Đêm đến. Hộp thu dụng không lấn át được mùi hương tràn ngập khắp xoang mũi cậu.

Là mùi của thịt dê chiên với lớp mỡ vàng óng, mùi thơm nồng đậm khiến cho cả người rục rịch không thôi.

Bụng của Tư Thần kêu lên.

Trường Sinh Uyên chui ra khỏi người Tư Thần, quấn quanh trên tay cậu, bên ngoài tiết ra một lượng lớn chất nhầy: "Mẹ ơi, đói đói."

"Không ăn được." Tư Thần thấp giọng nói.

Dù cậu rất xúc động nhưng số 9 còn đang canh giữ ngoài cửa.

Tư Thần lo lắng rằng sau khi ăn, cậu sẽ không còn được nhìn thấy ánh nắng mặt trời ngày mai.

Cậu bỏ hộp thu dụng vào túi thu dụng, đáng tiếc hiệu quả quá nhỏ, mùi thơm vẫn nồng nàn lan tỏa khắp phòng.

Ngoài cửa truyền đến một ít động tĩnh.

Giống như có ai đó đang bất an mà đi tới đi lui.

Tư Thần đặt hai thẻ dự thi lên cửa, đây là an bài hữu hiệu nhất mà cậu có thể làm.

Là sự bảo vệ từ các Con của Thần.

Trong một trình độ nhất định, họ có thể bảo vệ các thí sinh không bị sinh vật ô nhiễm gây hại.

Tư Thần không quan tâm đến bước chân bên ngoài.


trướctiếp