Cao Duy Xâm Lấn

Chương 93


trướctiếp

Edit: jena

Dù Tư Thần không biết bây giờ là mấy giờ nhưng nếu đã có đồ trong tay thì không cần phải ngồi ngốc ở đây nữa.

Đi xuống, sau khi trời tối sẽ không biết xảy ra chuyện gì.

Dù bây giờ là trước 8 giờ hay sau 8 giờ, nếu ở dưới lầu vẫn còn xe motor thì có thể đoán được đại khái.

Hoặc còn một khả năng, dù đã qua thời gian tập hợp nhưng Lâm Giai Lệ và Trần Chấp Chu đều đã thua cuộc, hai chiếc xe vẫn sẽ còn ở lại chỗ cũ. Nhưng Tư Thần hy vọng không phải trường hợp này.

Vì bị ô nhiễm nên vết đen trên cánh tay của Tư Thần đã lan đến bả vai.

Cậu vừa đi vừa sờ sờ lên khuỷu tay.

Ngoài bọt nước, trên khuỷu tay cậu còn nổi lên hàng xương gai kỳ quái, giống như gai bọ ngựa.

Không biết có phải ám chỉ cậu sau khi XX xong thì ăn luôn chồng mình hay không.

Tư Thần lấy thuốc gen đặc hiệu trong phòng đào tạo của Trường Sinh Uyên ra rưới lên da.

Vết bỏng đau đớn trên cánh tay đã giảm bớt không ít.

Lợi nhuận và rủi ro luôn tỉ lệ thuận với nhau.

So với việc bán mình cho phòng nghiên cứu, ít nhất cậu làm tiến hóa giả vẫn còn có hồi báo.

Thang máy trong suốt từ từ mở ra trước mặt Tư Thần, cậu đi vào, nhấn tầng 1.

Cậu lấy bài thi ra nhìn, ngoài hai câu hỏi đầu tiên, câu hỏi phụ xuất hiện thêm một hàng chữ.

【 Đã thu thập: Thân xác Con của Thần số 13 】

【 2/13 (+20 điểm) 】

Như vậy có thể thấy rằng chỉ cần hoàn thành câu hỏi thứ 2 trong đề thi cũng sẽ nhận thêm được 10 điểm cho câu hỏi phụ.

Điểm tối đa của câu hỏi phụ là 30 điểm.

Tư Thần tính toán một chút, đề có tối đa 130 điểm, cậu đã có 70 điểm, nếu cậu có thêm khoảng 8 điểm nữa hẳn là sẽ đậu.

May là đề của Tống Tử Ngọc cũng do cậu thuận tiện làm thêm.

Nếu không kéo khoảng cách chênh lệch với những thí sinh khác cũng khá khó khăn.

Thang máy đi xuống.

Khi đi ngang qua tầng 9, qua cửa kính thủy tinh, Tư Thần nhìn thấy có một người.

Nửa người dưới của Trần Chấp Chu đã hoàn toàn hóa rắn, vảy trắng rụng rất nhiều, lộ ra da thịt đỏ sẫm bên trong. Máu tươi lan tràn ra ngoài, phác họa hình dạng của cái đuôi, nhìn không rõ là sống hay chết.

Đôi khi, dựa vào phương hướng của một người ngã xuống có thể xác định người đó muốn vào thang máy hay là muốn ra khỏi thang máy.

Nhìn dáng vẻ này của Trần Chấp Chu, hẳn là muốn rời khỏi thang máy.

Tư Thần nhìn vết máu khô cạn trên kính thủy tính và những cái vảy ở dưới đất, không rõ lúc đó trong thang máy xảy ra chuyện gì.

Vì không nhấn vào tầng khác nên thang máy trực tiếp đi xuống tầng 1.

Cậu hỏi Trường Sinh Uyên: "Con có muốn chúng ta cứu cậu ta không?"

Nếu cứu thì lợi ích là có thêm mộ đồng đội ở trong không gian gấp khúc, có lẽ cũng nhận được ơn huệ từ nhà họ Trần; bất lợi là có thể tự kéo thêm phiền toái cho chính mình.

Nếu không cứu, không có lợi, cũng không có bất lợi.

Trường Sinh Uyên: "Chi?"

Nó không hiểu lời của Tư Thần.

Tư Thần thở dài, nhấn vào tầng 9.

Tốt xấu gì vẫn nên kiểm tra xem còn sống hay đã chết.

Nếu chết rồi, một cây xúc xích nướng giòn giòn ngon ngon nằm trêm mặt đất, bỏ qua thì quả thực là phí phạm của trời.

Thang máy dừng lại ở tầng 9.

Ánh mắt Tư Thần cẩn thận quan sát bốn phía, không thấy có năng lượng dao động rồi mới đi ra khỏi thang máy.


trướctiếp