Vì Thiên Sư Đại Nhân Cống Hiến

Chương 70


trướctiếp

Lệ quỷ 4

Nếu Lệ Nam đánh chết không chịu nói Ngôn Hành Yến cũng không thể thật sự đánh chết hắn - tuy rằng y thật sự rất muốn như vậy - cũng chỉ có thể thôi, trong lòng tràn đầy tức giận nên y đã thêm năm muỗng muối vào trong nước ép trái cây của Lệ Nam.

Lệ Nam không hề phát hiện uống một ngụm, sau đó mỉm cười uống hết một chai nước khoáng. Có mấy nữ sinh cùng lớp ở bàn bên cạnh cũng sang thăm, "Lệ Nam, Ngôn Hành Yến, chồn của các ông đâu rồi? Chiều nay cho nó đi chơi với bọn tôi được không?"

Trong vô thức việc làm của các cô gái đã xát muối lên vết thương lòng của Ngôn Hành Yến, y đùng một cái để đũa xuống, "Rơi xuống nước chết đuối rồi."

"Hả?"

"Đùa thôi..." Lệ Nam mở nắp chai nước khoáng thứ hai, "Phong Ly sợ nước nên trước khi lên thuyền bọn tôi gửi nó ở cửa hàng thú cưng rồi."

Các bạn học chỉ biết con chồn tên là Phong Ly, nhưng họ không biết nó là một con Phong Ly hàng thật giá thật.

"... Nhưng rõ ràng tôi thấy các ông dẫn nó lên thuyền mà?"

Vị bạn học này, sao ánh mắt của bà tinh thế hả? Lệ Nam lại uống thêm nửa chai nước mới tìm lại cảm giác trên đầu lưỡi bị mặn đến tê dại, nói: "Có khi nào bà nhìn nhầm rồi không? Có khi nhìn nhầm khăn bông trắng của tôi thành con chồn ngốc kia?"

"Thế à??"

Bởi vì chủ nhân kiên quyết không thừa nhận các bạn học khác chỉ đành quay về bàn ăn của mình. Chu Nhạc Nghiên không biết ngồi trong góc nào cũng nghe được đoạn đối thoại vừa rồi, cô nàng hứng thú hớn hở gửi tin nhắn cho Lệ Nam --

Là Tiểu Nhạc Đây: Có phải thần thú Phong Ly được các cậu phái đi thực hiện nhiệm vụ bí mật không?

Tôi rất Nam: Gần như là thế.

Là Tiểu Nhạc Đây: Sao lại gần như, xin đấy! Chút xíu thôi mà! Nói đi!

Tôi rất Nam: Nó được một con Phong Ly trưởng thành nhận làm đồ đệ, đến bồng lai tiên cảnh tu hành rồi.

Là Tiểu Nhạc Đây: Mất bao lâu?

Tôi rất Nam: Có lẽ là mấy năm, hoặc vài chục năm, vài trăm năm...

Là Tiểu Nhạc Đây: Đây không phải là sẽ không được gặp nó nữa sao?

Tôi rất Nam:... Có lẽ thế, dù sao nõ cũng là thần thú không phải chồn thật, sao có thể ở với người phàm mãi được?

Gõ xong tin nhắn này Lệ Nam yên lặng giơ tay lên ôm lấy mặt Ngôn Hành Yến, vị thiên sư đại nhân này đã chồm lên từ lúc Chu Nhạc Nghiên gửi tin nhắn, cổ càng duỗi càng dài, mắt trái nhìn chằm chằm, càng lúc càng lại gần như muốn dán chặt lên màn hình điện thoại của Lệ Nam luôn.

"Nói chuyện gì thế?" Ngôn Hành Yến vốn đã không vui vẻ chuyện Lệ Nam giấu mình hỏi Nghênh Phượng Quân, lúc này lại nói chuyện với cô gái khác, "Liếc mắt đưa tình." đúng là họa vô đơn chí, trong lời nói của y nồng nặc mùi thuốc súng. Lệ Nam không muốn phải ăn muối đầy mồm nữa nên hắn quyết đoán lập một group chat ba người, sau khi thêm Ngôn Hành Yến và Chu Nhạc Nghiên vào nhóm chat hắn đổi tên thành: Rửa chân cho thiên sư đại nhân.

"..." Nhờ có hành vi vô cùng biết điều của Lệ Nam nên băng giá trên mặt Ngôn Hành Yến dần dần có xu thế hòa tan, y lạnh lùng hừ một tiếng rồi gửi tin nhắn vào trong nhóm chat.

Yxy: Nói chuyện với cp gì đó của bà đi, đừng tìm Lệ Nam nói tào lao nữa

Là Tiểu Nhạc Đây: Ảnh đang leo rank không để ý tới tui

Là Tiểu Nhạc Đây: Đúng rồi, xuýt chút nữa thì quên. Nam sinh tuổi các ông thường thích cái gì?

Yxy: Cái gì??

Khả năng liên tưởng của Lệ Nam trước giờ rất mạnh, hắn lập tức nhận ra mục đích của Chu Nhạc Nghiên khi nhắc đến vấn đề này.

Tôi rất Nam: Cô ấy muốn tặng quà cho cp..

||||| Truyện đề cử: Thần Y Ở Rể |||||

Yxy: Giày chơi bóng AJ, thiếu niên nào được tặng đều mừng phát khóc.

Là Tiểu Nhạc Đây: Kinh phí ba trăm đổ lại thôi, nhiều nữa không có.


trướctiếp