Giáo Chủ, Ngươi Lại Biến Thân

Chương 40


trướctiếp

Ed: Jang Bò

Vạn Thần Y lại bẫy ta một số bạc lớn, ta kiểm lại một chút Thập thất ca cho ta một bọc vàng lá, đã dùng sắp hết rồi. Đau lòng a......

Kẻ đầu sỏ đang ngồi bất chính ngay đó, vừa nghe phải nằm trên giường hơn hai mươi ngày, thiếu chút nữa ta nhảy dựng lên: "Vạn Thần Y, trả vàng lại cho ta!"

Vạn Thần Y vừa đảo thuốc vừa xem thường nhìn ta: "Ngươi cho rằng thương thế của ngươi vô cùng nhẹ? Gẫy ba cái xương sườn, ba cái đó. Ngươi còn có hơi sức nói chuyện cũng đã không tệ rồi. Hơn nữa nếu là đại phu khác phải nằm ít nhất hơn hai tháng được chứ!"

Ta nhịn đau đưa số vàng còn lại trong túi cho hắn: "Có thể rút ngắn lại mấy ngày hay không?"

Vạn Thần Y do dự, cực kỳ không muốn nói: "Hai mươi lăm ngày đã là nhanh nhất rồi."

Đến Vạn Thần Y cũng nhịn được sức hấp dẫn của tiền bạc, vậy khẳng định là không thể rút ngắn. Ta than thở: "Người của Ma giáo vẫn còn ở Y cốc?"

"Chậc, ngồi chồm hổm trong nhà vệ sinh cũng có tới năm người vây quanh, thật là không còn riêng tư rồi."

Ta cười ha ha, đau đến hít vào một ngụm khí lạnh: "Ngaoo~."

"Ha ha ha ha." Vạn Thần Y cười lớn.

"......" Đại phu vô lương tâm......

Thủy Hành Ca trở lại từ bên ngoài, cầm một bọc đồ cho ta: "Mứt hoa quả."

Ta nhận lấy, hỏi: "Ngài đi đâu lâu như vậy?"

"Đi mua quần áo và mứt hoa quả, sai Vũ Thiên Tầm truy tìm những người áo đen kia, sắp xếp người đi theo các Chưởng môn ký kết khế ước thương lộ. Thương thế như thế nào, còn đau phải không?"

"Đau." Ta chỉ chỉ người đang đảo thuốc: "Vạn Thần Y lại thu một số tiền lớn."

Thủy Hành Ca không chút suy nghĩ: "Không sao, chỉ cần thương có thể tốt là được."

...... Ta vốn cảm thấy ta là người thật hào phóng, nhưng so sánh với Thủy Hành Ca, quả thật chính là một thần giữ của. Nhìn lại Vạn Thần Y, đã cười thành một đóa hoa.

Đậu Đậu sắc thuốc tốt rồi đưa tới đây, ta uống một hơi hết, đắng cau mày, lại ăn một miếng mứt hoa quả.

Không qua mấy ngày, thương thế đã khôi phục rất nhanh. Ngày hôm đó dậy sớm, ta đưa tay nhấn nhấn nhẹ, không đau. Lại nhấn thêm vài cái, thật sự không đau. Ta xuống đất nhẹ nhàng nhảy nhảy vài cái, vừa đúng lúc Đậu Đậu bưng thuốc đi vào, khuôn mặt nhỏ nhắn chợt đỏ bừng, tức giận nói: "Tỷ tỷ làm sao ngươi có thể chà đạp cơ thể mình như vậy!"

"Đậu Đậu, ta rất ổn." Ta vỗ vỗ đầu của hắn, lại nhảy lên: "Lạp lạp lạp, có muốn ta đánh một bộ quyền cho ngươi xem không?"

"......"

Tìm được Vạn Thần Y hắn đang ở trong rừng trúc đánh quyền, thấy ta nhảy nhót chạy tới, kinh ngạc nói: "Ngươi...ngươi......"

Ta vỗ vỗ eo: "Toàn bộ đã tốt."

Vạn Thần Y hồ nghi đi tới, lấy tay muốn sờ vết thương, mới vừa đụng tới xiêm áo, đã bị người ta nắm lấy cổ tay vặn lên, hắn gào thét: "Buông, buông tay."

Thủy Hành Ca buông ra, nói: "Theo bản năng sẽ dùng chút sức lực."

Ta vẫy vẫy với hắn: "Thủy Hành Ca, thương thế của ta đã lành, có thể đi Tứ Xuyên tìm Tiền tài với ngài rồi."

"Ta đưa cô trở về Ngũ độc sơn, không còn nghi ngờ gì, những ngững người kia nhằm vào ta."

Ta dừng một chút, nhìn hắn nói: "Thủy Hành Ca, ngài thật sự không hiểu tâm tư cô nương."

Thủy Hành Ca cau mày, Vạn Thần Y cũng gật đầu: "Thủy Giáo chủ, ngươi tuyệt không hiểu tâm tư cô nương."

Lúc này chân mày của hắn nhíu sâu hơn.

Ta giận dữ trở về dọn dẹp quần áo, không cùng thì không cùng, không cùng cũng không đi theo, ta trở về Ngũ độc sơn, hắn sẽ không lo lắng cho ta sao. Coi như hắn không lo lắng cho ta...ta cũng sẽ lo lắng cho hắn.

Xếp xong y phục, đột nhiên cảm thấy như đưa đám.

Tiếng gõ cửa vang lên hai lần, giọng nói của Thủy Hành Ca vẫn nhàn nhạt như cũ: "Ta vào được không."

"Ưmh." Nhìn thấy hắn chậm rãi đi vào, ta thu hồi tầm mắt, cúi đầu tiếp tục dọn dẹp: "Ta đợi ngài trở về."

"Ừ."

Một chữ rơi xuống, ta nhẫn nhịn không được nói: "Từ khi ta biết ngài tới nay, một đường đã trải qua nhiều chuyện lớn nhỏ như vậy, mệnh cũng thiếu chút nữa mất mấy lần, mà ta không sợ, tại sao lần này ngài lại muốn ta trở về. Đã như vậy, ngày đó ngài nên để cho ta trở về Ngũ độc sơn cùng sư phụ, giữ ta lại lại không cho ta cùng đi."

Vạn Thần Y lộ ra cái đầu, lắc đầu: "Chậc chậc, Thẩm Tiểu Thu, ngươi thật là không hiểu ý định của những Đại nam nhân chúng ta."

"Vạn Thần Y còn dư mười bảy ngày tiền xem bệnh, ông trả lại cho ta!"

"Các ngươi tiếp tục!"

Đùng, cửa đã đóng lại.

Ta buộc chắc bọc quần áo, đứng dậy, ôm quyền: "Cáo từ."

"Thu Thu." Thủy Hành Ca kéo ta, thở dài một tiếng: "Chính là đã trải qua nhiều chuyện như vậy, ta mới quyết định đưa cô trở về. Ngày đó nếu như mà ta không kịp thời khôi phục, cô sẽ như thế nào căn bản ta cũng không biết. Trước kia ta không có bất kỳ tình cảm gì, nhưng hôm nay đã khác. Hơn nữa sau khi ký hiệp ước thương mại, tất cả người của Ma Giáo sẽ về trở về, chỉ còn lại mấy người, nếu ta hóa thân, căn bản sẽ không thể bảo vệ được cô."

Ta lẳng lặng nhìn hắn, giống như hiểu tâm tư của hắn, không phải là không lo lắng, mà bởi vì quá lo lắng. Thà bị nhớ thương, cũng không muốn giữ lo lắng bên người. Vạn Thần Y nói không sai, hai chúng ta đều ngu ngốc, căn bản không hiểu đối phương: "Nhưng ta không sợ...... Sau này sẽ ở chung một


trướctiếp