Truyện tiên hiệp của Vong Ngữ mở đầu với câu hỏi vì
sao Liễu Minh lại là người có ba linh mạch mạnh nhất trong lịch sử? Hắn chẳng
phải chỉ có ba linh mạch và năng lực nhất tâm nhị dụng thôi sao? Ngươi muốn biết
trước khi bước vào con đường tu tiên hắn đã trải qua những gì? Kiếp trước của hắn
là ai? Có liên quan đến Hàn Lập chút nào không?
“Chuyện một lần chỉ áp giải một phạm nhân lên Hung Đảo
cũng là chuyện của mười năm trước rồi.” Trần lão giả cảm thán, tựa như nhớ lại
ký ức những năm tháng làm nha dịch, trong đó lão nhớ rất rõ việc mười năm trước
phải áp giải một đứa bé mới có ba, bốn tuổi lên Hung Đảo. Nghe nói gia tộc của
nó đã đắc tội với người trong triều đình khiến cả nhà nó không bị hỏa thiêu thì
cũng bị lưu đày, đến một đứa trẻ cũng không thoát khỏi cảnh bị vu tội rồi ném
lên Hung Đảo, hẳn là triều đình muốn nhổ cỏ tận gốc, đuổi tận giết tuyệt rồi.
“Đứa bé đó chắc hẳn đã sớm mất mạng rồi.” Lão giả họ Trần thầm thở dài một tiếng,
lão tuy thường thấy đủ loại sự tình nhẫn tâm, tàn ác trong nhân gian nhưng khi
nhớ tới đứa trẻ ngày đó, trong lòng vẫn không khỏi nổi lên nỗi thương cảm. Tục
truyền rằng Hung Đảo là nơi chuyên dùng để giam giữ những kẻ cùng hung cực ác của
thế gian, lên đảo không khác gì đi vào quỷ môn quan, trước nay chỉ có vào chứ
không có ra, chưa từng có kẻ nào có thể sống mà đi ra khỏi đó, nói chi đến một
đứa trẻ như thế.