Từ Nông Nô Đến Đại Lãnh Chúa

Chương 92: Thua Tan Tác


trướctiếp

3 Tháng sau

Phòng ăn Trong Lâu Đài

Trên bàn ăn bầy đầy sơn hào hải vị, thịt Yêu Thú nướng, bánh mì trắng cùng với đó là một nồi canh dược thảo chứa đầy thịt phát ra mùi hương làm cho người ta bụng đói cồn cào

Tất cả những thứ này đều rất quý giá, đa phần đều có thể giúp cho kỵ sĩ Tăng tốc độ tu luyện.

Quay quanh cái bàn lúc này có 7 người trong đó có cả Bevis, Henry Thống Lĩnh và 5 vị thống lĩnh khác của các lãnh địa khác nhau.

Những người này là được phái tới đây từ 2 tháng trước sau khi Bevis gửi cảnh báo không lâu.

Quân đội của bọn họ cũng được Bevis sắp xếp chu đáo trong doanh trại tạm thời mà Bevis cho người xây dựng, đương nhiên là sẽ tránh một số địa điểm quan trọng để lộ bí mật rồi.

Binh sĩ được phải đến cũng gần một vạn làm cho Bevis lúc trước lo lắng bây giờ cũng thở dài một hơi, Thú Nhân mà xuất hiện hắn cũng dám đánh một trận.

Hắn cũng tin là đám người này sẽ không dám bỏ chạy, bọn hắn ai cũng hiểu rõ vị trí lãnh địa của hắn rất đặc biệt không cho phép được thất thủ.

Henry thống lĩnh lúc này lên tiếng nói

“ Ngài Bevis có lẽ đã đến lúc chúng ta nên rời đi, trong 2 tháng ở đây Thú Nhân cũng không có bất kỳ dị động gì ta tin bọn chúng sẽ không dám tấn công đâu, ngài cứ yên tâm “

Một vị thống lĩnh khác cũng lên tiếng

“ Dù chúng tấn công Bevis Nam Tước ngài cũng không cần phải quá lo lắng, chúng ta sẽ lập tức chạy đến tiếp viện, binh sĩ của bọn ta lúc nào cũng đang ở trạng thái sẵn sàng chiến đấu “

Bevis nghe thế lộ vẽ xấu hổ thở dài một hơi

“ Haiza, xem ra lần này Thú Nhân là thực sự không tấn công, tình báo của ta hoạt động không tốt làm phiền các bị Lãnh Chúa cử mọi người tới đây bận rộn một chuyến rồi “

Henry thống lĩnh lên tiếng an ủi, những người khác cũng lên tiếng phụ hoạ

“Nam Tước đại nhân ngài đừng nói thế, Thú Nhân sự tình là vấn đề hệ trọng chỉ cần thấy được dấu hiệu không ổn thôi là chúng ta phải 10 phần cảnh giác, ngài làm như vậy cũng là vì mọi người “

“ Đúng đấy Nam Tước Đại Nhân ngài không cần phải tự trách…“.

“ Cảnh giác là tốt không sao, không sao chủ nhân của chúng ta chắc hẳn sẽ không phàn nàn gì”



“ haha, chủ chân của các vị không trách ta là tốt rồi, nào ở đây đều là những thực phẩm giúp phụ trợ tu luyện mọi người cứ dùng thoải mái “

Đám người lúc này cười ha ha

“ Haha Vậy chúng ta không khách sáo “

Bọn họ bắt đầu động đũa làm cho thức ăn trên bàn mắt thường có thể thấy được biến mất nhanh chóng.

Đám người vừa ăn vừa trò chuyện cứ như thế và tiếng trôi qua bữa tiệc nhỏ cuối cùng cũng kết thúc, Henry và những người khác nói một tiếng tạm biệt sau đó rời đi.



“ Nam Tước đại nhân chúng ta xin phép “

“ Được rồi, các vị đi thông thả Landry giúp ta tiễn các vị Thống Lĩnh đây “

“ Vâng “

Nhìn thân ảnh đám người này rời đi Bevis quay sang hỏi Lão Finn đứng bên cạnh

“ Finn thúc tháng này chúng ta tiêu tốn bao nhiêu lương thực thế?”

“ 50 tấn “

Bevis nghe con số sau hít một hơi, nếu tính 2 tháng cộng lại sẽ là 100 tấn bọn này bụng trâu hay gì mà ăn kinh khủng thế

“ Thôi, coi như cũng đáng đi ít ra Lãnh Địa chúng ta cũng đã an toàn Thú Nhân không tấn công là tốt rồi “

Lão Finn nghe thế chỉ biết nhún vai tỏ vẻ bất lực

Trong đầu Bevis lúc này còn đang đau lòng khi lấy lương thực của mình đi nuôi lính của người khác mà không biết thế cục ở phía Nam địa khu lúc này đã xoay chuyển 360 độ.

Trên một đồng bằng rộng lớn, 4 vạn người lúc này không ngừng hỗn chiến nhìn sơ có thể nhận dạng được hai phe rõ rệt

Một bên là của Liên Minh Nam Địa Khu còn lại chính là của Tà Giáo Hudson, nhưng bên Liên Minh lúc này lộ ra xu thế bạc nhược, bọn họ không ngừng bị đánh lui tiếng la giết vang lên tận trời

“ A a a đừng giết ta”

“ Bùm bùm

“ Giết giết



Trên chiến trường lộ ra cảnh tượng rất quỷ dị bên được trang bị tinh lương thì lại bị một bên trang bị yếu kém liên tục đè lên đánh.

Một tên lão gia thân khoác áo choàng chính là pháp sư cấp 5 lúc này không ngừng lôi kéo Roy Bá Tước.

“ Đại nhân thoát đi, chúng ta không địch lại bọn chúng “

Roy nghe thế lộ ra vẻ mặt giận dữ

“ Không được đi, xông lên cho ta “

Những quý tộc khác thấy Bá Tước trẻ tuổi này cố chấp như vậy cũng lên tiếng

“ Đại nhân từ 2 tháng trước chúng ta đã thua rồi, đội tiếp viện lương thực của chúng ta đã bị tiêu diệt gần hết

Nếu không phải chúng ta trưng thu lương thực của mấy tên nông nô kia quân đội đã không duy trì được tới bây giờ “

“ Roy Bá Tước ngài đừng cố chấp nữa, đã hơn 10 vị lãnh chúa trốn ngài rời đi trở về lãnh địa của bọn hắn rồi, quân đội quân số giảm lại còn tình trạng thiếu lương thực làm cho binh sĩ ăn không đủ no ngày qua ngày bây giờ đã không còn sức đánh nữa, chúng ta thật sự thua rồi “

Nghe được 10 vị Lãnh Chúa kia Roy Bá Tước lúc này cuồng loạn



“ Đừng nhắc tới bọn chúng những tên phản bội ấy, xong lên cho ta nếu không ta chém luôn các ngươi “

“ Bá tước…”



Đám người liên tục khuyên nhưng vô dụng, tên này bây giờ hắn đã mất lý trí rồi cộng với bên kia Pháp sư không ngừng oanh tạc tới đây làm cho tình hình bây giờ càng lúc càng rối ren, tiếng nổ bên tai vang không dứt.

“ Bùm bùm…”

Tên lão gia pháp sư cấp 5 và những lãnh chúa khác thấy khuyên không thành ánh mắt lúc này trở nên hung ác, bọn họ nhìn nhau gật gật đầu

Nhân lúc Roy bá tước quay lưng đi một tiếng hô vang lên

“ Định Thân Thuật”

Ánh sáng lúc này phát ra từ cây vải trượng bao quanh Roy Bá và các Đô Đốc của hắn

“ Các làm gì, thả ta ra”

Bọn họ lúc này cũng không nói hai lời trực tiếp rút kiếm ra tiến lên quay công những tên đang bị khống chế

“ Xẹt”

Thanh âm thanh kiếm sẹt qua vang lên vài đầu người không ngừng rơi xuống đất máu phun tung toé, Roy Bá Tước thì bị một kiếm sau lưng đâm xuyên tim miệng không ngừng phun máu, ánh mắt trợn lên quay sang

“ Phụt, tại sao?”

“ Hừ, tại vì ngươi ngu “

Thân thể lúc này ngã xuống đất, ánh mắt không cam lòng mà từ từ nhắm lại thông cáo Roy Bá Tước cùng các cao tầng của mình lúc này chính thức tử vong.

“ Rút lui đi”

“Vâng”

Một binh sĩ lúc này cầm lên cái còi thổi một cái

“ Hù hú hú hú…”

1 vạn binh sĩ trên chiến trường nghe thấy thanh âm lập tức bỏ lại vũ khí tan tác rút lui.

“ Chạy đi, chạy đi

“ Rút rút, nhanh lên…



Hết Chương.

trướctiếp