Từ Nông Nô Đến Đại Lãnh Chúa

Chương 91: Đánh Hay Không Đánh


trướctiếp

“ Ngài Walter, lính Trinh Sát của tộc ta gần phân nửa đã một đi không trở lại rồi, khả năng cao là những tên nhân tộc kia đã phát giác “

Apollo thủ lĩnh Orc phát hoả đập bàn

“ Ngươi làm việc cái kiểu gì đấy? có mỗi cái việc Trinh Sát thôi mà cũng làm không xong “

Wold lộ ra vẻ mặt không cảm xúc cùng với đôi mắt sắc bén nhìn chằm chằm Apollo.

“ Hừ, ngươi thì hay rồi, lo kiểm soát mấy tên tộc nhân của người đi, suốt ngày ăn không ngồi rồi chỉ biết phá hoại, đúng là bọn vô tích sự “

“ Haha, hai người các người đều như nhau thôi, suốt ngày chẳng làm được việc gì ra hồn, đứa thì ngu đứa thì phế, ở chung với hai người các ngươi chắc ta điên mất “

Hổ Đầu Nhân thủ lĩnh lúc này lên tiếng lộ ra vẻ mặt khinh thường chỉ thẳng mặt hai tên Thú Nhân.

“ Ngươi…

“ Có ngon nói lại xem …



“ Im “

Ba tên Thú Nhân đầu lĩnh lúc này cãi lộn không ngừng, tên lão già lúc này quát một tiếng toả ra nguồn Uy áp tinh thần mạnh mẽ làm cho 3 người không còn dám ho he một tiếng.

Quát một tiếng sau hắn thở dài một hơi, ánh mắt quay sang nhìn Chad

“ Tình hình bây giờ thế nào rồi?”

Chad lắc lắc đầu

“ Không khả quan lắm thưa ngài, chúng ta vừa mới mở kho lương thực nên nạn đói mới ổn định lại, tuy nhiên nếu cứ theo đà này trong vòng 2 năm nữa kho lương thực sẽ cạn, tài nguyên rừng còn chưa phục hồi thì lúc đó haiza…

Bây giờ hạn hán vẫn chưa qua đi chúng ta khó mà trở lại trạng thái ban đầu như lúc trước, huống chi ở trạng thái tốt nhất lâu lâu chúng ta vẫn cần phải đi cướp lương thực của bọn nhân loại để duy trì sinh hoạt chứ chưa nói tới bây giờ tình hình càng khó khăn hơn “

Walter nghe tới đây trầm mặc, đám người trong phòng cũng sắc mặt yểu xìu



“ Ngài Walter vậy chúng ta có tấn công không?”

Lão Già nghe câu hỏi của Wolf làm hắn có chút do dự

Nếu tấn công đi đây cũng không phải là cơ hội tốt bọn nhân loại chắc chắn là có phòng bị huống chi thực lực của bọn hắn chỉ nhỉnh hơn một chút thôi

Tuy nhiên nếu không tấn công bọn hắn sẽ không có lương thực nhiều tộc đàn sẽ gặp vấn đề lớn.

Bọn hắn còn có một cách nữa đó là sử dụng biện pháp thông thường mà bọn hắn hay làm cướp các thôn trang xung quanh Thành Trì

Nhưng đây chỉ là giải khát thôi, muốn giải quyết được vấn đề ít nhất cần phải công hãm được 2 Lãnh Địa, cướp hết lương thực của bọn chúng như vậy thì 5 năm tiếp theo bọn hắn mới sống thoải mái được.

Còn cách cướp Thôn Trang cũng không phải chuyện dễ, bọn hắn sẽ phải chịu sự phản kháng kịch liệt của đám Nhân Tộc.

Nghe đến đây chắc nhiều người nghĩ tại sao không cùng với Yêu Thú tập thành luôn đi như vậy không phải sẽ tốt hơn sao

Haha đừng có đùa Yêu Thú nó cũng không phân biệt ngươi là Nhân Tộc hay Thú Nhân đâu ai bọn nó cũng đánh,

Vào mùa đông bọn hắn cũng giống như những tên Nhân Tộc kịa bị yêu thú đánh kiêu cha gọi mẹ khổ sở vô cùng.

Cũng vì nghĩ tới những điều này làm hắn càng ngày càng do dự, có nên tấn công các Thôn Trang nhỏ để giải cơn khát

Hoặc là trực tiếp tổng động viên tấn công ngay bây giờ không một chút do dự

Hay là yên lặng một thời gian tập trung lực lượng để bọn Nhân Tộc dần mất cảnh giác từ đó một lần hành động thoải mái về sau.

Nghĩ tới nghỉ lui hắn cảm thấy phương án cuối cùng là ổn nhất, chủ yếu là an toàn tỉ lệ thành công lại cao.

Dù gì bọn hắn cũng đã thành công lần trước, lần này kiểu gì cũng sẽ như vậy thôi, Nhân Tộc đều là những tên tham lam và ngu ngốc hết kiểu gì cũng sẽ lại một lần nữa dính bẫy.

Trong lòng chọn ra được phương án cuối cùng hắn lập tức hạ quyết định ra lệnh

“ Chúng ta sẽ không tấn công?”



Từng câu từng chữ được nhấn mạnh, Apollo nghe vậy gầm thét

“ Tại sao ngài Walter, bây giờ tộc ta đang rơi vào dầu sôi lửa bỏng rất cần lương thực, tại sao không tấn công “

“ Đúng vậy đấy, chúng ta nên tấn công, thế lực nhân loại giáp với Hắc Ám Đại Xâm Lâm nhiều nhất chỉ là nhất một lãnh địa thôi

Việc kiểm soát địa bàn rộng lớn như thế là vô cùng khó khăn, không nói chúng ta có thể chiếm được 2 đến 3 lãnh địa khác hay không nhưng nơi này chúng ta ăn chắc “

“ Ngài Walter hãy suy nghĩ lại, nhân lúc bây giờ tiếp viện bọn chúng chưa tới ít nhất chúng ta có thể chiếm được nơi này “

“ Ngài Walter…



Đám Thú Nhân không ngừng lên tiếng khuyên lão già đổi ý nhưng nhận lại chỉ là uy áp khủng bố đè lên thân thể chúng nó

“ Im ngay, ý ta đả quyết các ngươi còn dám phản đối “

“ Ta, ta… không dám

“ Ta không có ý đó…

“ Ta cũng vậy, xin ngài bớt giận



Bọn nó lúc này sắc mặt tái mét, thân thể rung cằm cậm miệng thì không ngừng xin tha.

“ Hừ vậy thì tốt, các ngươi trở về đi không có tấn công gì ở đây hết “

“ Rỏ “

Đám thú nhân nghe thế trong lòng một phần khó chịu đa phần sợ hãi rời đi.

Hết Chương.

trướctiếp