Màn đêm sâu thẳm, đôi mắt Mộ Thanh thản nhiên nhìn khung cảnh ánh đèn xa lạ ngoài cửa sổ, một lúc sau đã cảm thấy buồn chán, bèn quay đầu lại lén
lút quan sát bạn trai đang lái xe.
Ánh đèn đường ngoài cửa sổ rải rác những mảnh vụn chiếu lên khuôn mặt đẹp trai của hắn, môi mỏng khẽ
mím, ánh mắt tập trung, ngón tay trắng nõn như ngọc với các khớp xương
rõ ràng đang đặt trên vô lăng màu đen, mang lại cảm giác trầm tĩnh và
đáng tin cậy, cho đến bây giờ Mộ Thanh vẫn có cảm giác hốt hoảng, không
thể tin được một người mạnh mẽ và dịu dàng như vậy lại bạn trai của
mình.
"Nghĩ đến anh!" Mộ Thanh không chút nghĩ ngợi buột miệng thốt ra, sau một hồi im lặng, nụ cười thanh thiển của Siren bỗng vang lên trong không gian
nhỏ bé.
Không lâu sau, Siren thản nhiên hỏi: "Nếu anh không như
những gì em nghĩ thì sao? Nếu tất cả mọi người đều nói với em anh là
người xấu, em sẽ rời bỏ anh sao?"
Mộ Thanh hơi kinh ngạc nhìn
Siren, ánh đèn chớp tắt, cậu không thể thấy rõ được vẻ mặt của Siren, Mộ Thanh cúi đầu nghiêm túc nghĩ: "Anh sẽ làm tổn thương em chứ?"
"Sẽ không" Siren lập tức trả lời.
Thị lực tốt cho phép hắn có thể nhìn rõ được đôi lông mày hơi nhíu lại, đôi môi khẽ mím và vẻ mặt nghiêm túc của người yêu.
Không biết vì sao, Siren đột nhiên cảm thấy hoảng hốt, vội vàng nói: "Anh nói đùa, chọc em xíu thôi." Đáng tiếc những lời này cũng không làm cho
khuôn mặt của bạn trai nhỏ mình dịu đi, ngược lại càng trở nên trịnh
trọng hơn "Em yếu ớt như vậy anh sẽ ghét bỏ em sao?"
Siren có
thể nghe thấy câu hỏi nghiêm túc của Mộ Thanh, cậu đang rất nghiêm túc
hỏi về vấn đề này, đôi mắt đen trong trẻo đầy bướng bỉnh.
Siren không hề suy nghĩ mà dứt khoát lắc đầu: "Tất nhiên là không, em là bạn trai của anh, là tình yêu của đời anh."
Làm sao có thể ghét bỏ em cho được, anh á, anh còn sợ rằng em sẽ biết được
bộ mặt thật của anh mà rời xa anh nữa kìa, dù sao thì nguyên hình của
hắn cũng là một sự tồn tại mà ngay cả chính hắn còn căm ghét, có đôi lúc Siren nghĩ nếu hắn không phải là con lai thì tốt biết mấy, có lẽ một
người có gen Trùng tộc hỗn tạp như hắn thực sự là tên quái thai theo như lời của đám alpha đó nói không chừng.
Cái chạm ấm áp trên mu bàn tay đã làm gián đoạn mạch suy nghĩ của Siren, Mộ Thanh kiên định nhìn
Siren mang theo một chút ngại ngùng nói: "Nếu anh không vì sự yếu đuối
của em mà chán ghét em, thì làm sao em có thể vì vài ba câu nhảm nhí của người khác mà ghét bỏ anh được?"
Khi nói giọng điệu cũng càng
thêm kiên định: "Mắt em có để thấy, trái tim em có cảm nhận được, hơn
nữa em có cảm giác anh sẽ không phải là kẻ lạm sát người vô tội."
Ánh mắt Mộ Thanh sáng quắc nhìn Siren, bày tỏ lòng kiên định của cậu đối
với hắn. Đợi Siren bị mình làm cho cảm động rồi nhân cơ hội an ủi người
yêu của mình một chút. Nhưng đợi một hồi vẫn không thấy Siren có bất kỳ
động tĩnh gì, chẳng lẽ, có lẽ nào, phương pháp an ủi của cậu không
đúng...... Mộ Thanh rơi vào nghi hoặc.
Siren có thể đoán được suy nghĩ nhỏ bé của người yêu mà không cần nhìn cậu, đáng tiếc là lần này
người yêu của hắn đã đoán sai và tin lầm người rồi.
Bởi vì hắn
chính là loại người như vậy, không từ thủ đoạn, nham hiểm xảo trá, độc
ác tàn bạo, hắn là người như vậy đấy. Aiya, thật là đau lòng mà, thì ra
trong mắt cậu hắn lại tốt đến như vậy?
Siren vừa ngọt ngào lại
phiền lòng, đừng hiểu lầm, hắn tuyệt đối sẽ không cải tà quy chính, mà
là ở trong lòng quyết tâm ngụy trang đến cùng, ừm, hắn tuyệt đối sẽ
không để cho người yêu bé nhỏ của mình biết được sự thật.
Dù sao
đi nữa thì người yêu của hắn cũng hồn nhiên ngây thơ giống như hoàng tử
nhỏ được vô vàn yêu thương trong câu truyện cổ tích.
Lúc cuối
bước xuống xe, Siren còn ga lăng mà mở cửa xe ra, khom lưng cúi đầu
"Xuống đi nào, hoàng tử nhỏ của anh." khiến Mộ Thanh sợ hãi.
Cậu
nghi hoặc nhìn người nào đó tâm trạng đột nhiên trở nên tốt hơn, lại
thấy Siren lần nữa đem người cây ở ghế sau cõng lên, mới lẩm ba lẩm bẩm
phản bác: "Em không phải là hoàng tử nhỏ." Sau đó lại nhẹ giọng hỏi:
"Chúng ta nên làm gì với người cây này bây giờ? Ngày mai có cần đưa hắn
đi bệnh viện không? Sắc mặt của hắn không được tốt lắm."
Siren
liếc nhìn người cây ở phía sau, trợn mắt nói láo: "Yên tâm đi, thuật
chữa trị của anh rất hiệu quả, nghỉ ngơi một đêm sẽ tốt lên thôi."
Hắn không muốn người yêu của mình quan tâm đến những người thừa thãi, sáng
sớm ngày mai quyết định đuổi người đi, Chúa tể ác độc thành
phố【Siren】mặt không đỏ tim không đập mà nói dối.
"Ừm, được rồi."
nhìn vẻ mặt thề non hẹn biển của Siren, Mộ Thanh chỉ có thể kìm nén nỗi
lo lắng của mình đối với người cây, có lẽ, thuật chữa trị của Siren quả
thực rất tốt, nhưng nhìn khuôn mặt không có chút máu nào của người cây,
Mộ Thanh vẫn quyết định sáng sớm ngày mai sẽ đến thăm hắn một chuyến,
nếu ngày mai vẫn không khá hơn thì Mộ Thanh sẽ đưa người cây đến bệnh
viện.