Ai Nói Wibu Không Thể Kết Hôn

Chương 60: 1


trướctiếp

Qua vài ngày, Tống Phất Chi đăng bộ cosplay thứ hai chuẩn bị cho sinh nhật Thời Chương.

Lần này y chọn một nhân vật trong phim hoạt hình Trung Quốc mà Thời Chương từng cos vào năm ngoái.

Nhân vật này ít được chú ý, bản thân tác phẩm cũng không mấy nổi tiếng, nhưng bởi vì sức hút của Bạch Tuộc trong bộ ảnh quá mạnh mẽ, ai xem cũng phải khen đẹp trai nên một lượng lớn người qua đường vẫn bị lọt vào hố.

Có không ít ví dụ về 'tác phẩm gốc' nổi tiếng nhờ 'tác phẩm phái sinh', nhưng có thể làm cho tác phẩm gốc nhân đôi mức độ nổi tiếng như Bạch Tuộc thì không nhiều.

*Tác phẩm phái sinh: tác phẩm được sáng tạo dựa trên một tác phẩm đã có trước đó.

Lúc đó bộ phim hoạt hình nội địa này được công chiếu ngoài rạp chưa được vài tuần đã nghỉ chiếu.

Vì những phim ra mắt cùng thời điểm đều là bom tấn Âu Mỹ hoặc là tác phẩm của đạo diễn nổi tiếng, nên khi phim hoạt hình vốn đã hạn chế khán giả thì càng khó cạnh tranh.

Vì vậy, độ nhận diện của bộ phim này rất thấp dù người xem đều đánh giá hình ảnh đẹp, có chiều sâu, có phong cách, có khóc có cười nhưng không thể so sánh với những bộ phim bỏng ngô nước ngoài nổi tiếng cùng thời.

Bạch Tuộc lúc ấy không chỉ cosplay, còn phá lệ viết review phim, lời lẽ thật thà nhưng dăm ba câu lại khiến người ta muốn xem.

Sau khi đọc bài viết của Bạch Tuộc trên weibo, rất nhiều người đã lên website mua phim hoạt hình nội địa về xem. Không quá lời khi nói rằng Bạch Tuộc đã cho tác phẩm này cơ hội thứ hai.

Sau đó nhà sản xuất phim đã đích thân đăng lại bộ ảnh cosplay của Bạch Tuộc, khen hắn tái hiện tốt, còn nửa đùa nửa thật nói hắn là người cha tái sinh của bộ phim này. Lúc ấy Bạch Tuộc cũng chia sẻ lại bài viết, nói đương nhiên là bởi vì bản thân bộ phim rất tuyệt, mọi người đều công nhận. Tác phẩm tinh hoa mà quốc gia làm ra không thể bị mai một như vậy, là vàng nhất định sẽ tỏa sáng.

Lúc ấy Tống Phất Chi cũng chạy theo đề cử của Bạch Tuộc và đã yêu thích bộ phim này ngay khi xem, tin rằng cũng có rất nhiều người như vậy.

Toàn bộ tác phẩm mang đậm phong cách Trung Hoa kỳ ảo, lồng ghép rất tốt các yếu tố phong cách dân tộc và trí tưởng tượng phong phú.

Nam chính là một chàng trai trẻ có dáng người rắn chắc, tính cách cuồng ngạo với tạo hình hơi hướng Tây Tạng, đá mắt mèo cùng mã não lay động, điểm xuyến sắc xanh ngọc lục bảo cùng chuỗi hạt châu đàn hương buộc quanh hông, tạo cho hắn một vẻ đẹp cổ điển.

Cos của Bạch Tuộc không quay lại cảnh tượng hoành tráng trong phim, hắn cắt bớt sự phức tạp, làm mờ hậu ảnh, gần nhất chỉ có tư thế ngồi uể oải dựa vào tảng đá của hắn.

Lần này Tống Phất Chi không hoàn toàn áp dụng các yếu tố mà Bạch Tuộc sử dụng, y chỉ khôi phục lại một đoạn tưởng tượng như mộng như ảo trong phim ——

Chàng trai trẻ đang ngồi trên bề mặt hành tinh, phía sau là vũ trụ sâu không thấy đáy, dải ngân hà màu tím lúc xa lúc gần, gió lốc mặt trời vờn quanh thân thể, ánh sáng màu vàng làm cho khuôn mặt y thêm mơ ảo mà thánh khiết.

Khoảnh khắc mi mắt sắp mở ra, y rơi từ vũ trụ hoa mỹ rộng lớn, bừng tỉnh trên tảng đá lạnh như băng, bảo thạch mã não mặc trên người đều biến mất, chỉ còn lại áo vải thô ráp.

Trong bóng tối tĩnh mịch, chàng thiếu niên chậm rãi mở lòng bàn tay, trong tay nắm một viên thiên thạch phát ra ánh sáng màu lam nhạt.

Bên dưới video là dòng văn: “Nguyện vạn khoảnh vũ trụ quy về lòng bàn tay người.”

Sau khi Fu cập nhật không bao lâu, khán giả đều sợ ngây người.

- Đậu đậu đậu má, cái đẹp đã đạt đến tầm cao mới! Đây là mỹ nhân truyện tranh tôi yêu nhất ahhhh!

- Mặc dù có lồng ghép kỹ xảo nhưng hoàn toàn không có giọng khách át giọng chủ, ống kính vẫn rất hiểu chuyện tập trung vào cơ bụng như ẩn như hiện của thầy Fu, hehe, tôi thích xem, cho tôi xem nhiều nữa đi.

- Tôi cảm giác mỗi lần Fu ra cos đều không phải cos, mà là một câu chuyện ngắn có thăng có trầm!

- Tôi cũng thấy thế, giống như viết đồng nhân từ tác phẩm gốc, Fu có sáng tạo của mình nhưng vẫn giữ lại bản gốc, quá tuyệt.

- Có ai thấy dòng văn đi kèm của thầy Fu lần nào cũng đẹp và lãng mạn không? Im lặng copy.

- Với tất cả sự tôn trọng, em sẽ gọi anh là chồng.

- Chồng!

- Chồng ơi, chồng ơi!

Dù biết cư dân mạng chỉ nói cho vui, nhưng tâm tình Tống Phất Chi vẫn khẽ rộn ràng.

Dù sao xưng hô “chồng” trước kia vẫn hay xuất hiện ở khu bình luận của Bạch Tuộc.

- Sao gần đây Fufu lại chăm chỉ vậy ahhh, giữ tần suất tiêu chảy không ngừng này nha!!

- Tôi cắm cọc ở chỗ Fu rồi. Tôi follow anh rồi, sau này sẽ là fan đời đầu!

Mí mắt Tống Phất Chi giật giật khi nhìn thấy hai chữ “Fufu“.

Tuy nói trước đây y đặt cái tên này trong lúc đầu óc không tỉnh táo, nhưng phát hiện mình thực sự bị gọi thành biệt danh mà vẫn phải thỏa hiệp.

Thầy Tống hiểu, dù ở bất cứ đâu cũng không thể thoát khỏi số phận bị đặt biệt danh.

Khi đọc bình luận của cư dân mạng, Tống Phất Chi đang ngồi trước bàn làm việc.

Mà Thời Chương chỉ cách y vài bước, yên lặng đọc sách của mình.

Tống Phất Chi bình tĩnh trượt màn hình xuống, không hiểu sao lại có cảm giác kích thích khi lén lút làm chuyện xấu.

Sau khi xác nhận Thời Chương đang nghiêm túc đọc sách, Tống Phất Chi mới len lén nhấn vào tài khoản của Bạch Tuộc trên nền tảng video.

Bạch Tuộc vẫn chủ yếu đăng tải video trên Weibo, nhưng mấy năm nay video ngắn nổi lên thì hắn cũng mở tài khoản theo trào lưu.

Số lượng video không nhiều không ít, hầu như chỉ đơn giản là tập hợp ảnh cos thành video, biến thành một PPT động, nhưng cho dù chỉ như vậy cũng có rất nhiều người thích xem.

Bạch Tuộc theo dõi khá nhiều coser khác trên weibo, có cả fan anime và một ít tài khoản tích vàng, nhưng ở trên nền tảng video, danh sách theo dõi của Bạch Tuộc rỗng tuếch. Có lẽ vì không phải chiến trường chính cho nên hắn lười tương tác.

Bạch Tuộc không theo dõi người khác nhưng người theo dõi hắn lại rất nhiều, chắc là vài triệu thôi.

Tống Phất Chi quay lại nhìn mình, fan cũng có năm con số rồi, đây đã là một con số trên trời đối với y.

Thầy giáo Tống của chúng ta vô cùng xa lạ với cảm giác đột nhiên nổi tiếng trên mạng.

Khi đăng hai video đầu tiên, Tống Phất Chi thậm chí còn chưa kịp phản ứng, chỉ cảm thấy có một số người xem được tác phẩm của mình.

Sau khi video thứ ba được đăng lên, Tống Phất Chi mới cảm thấy mình thật sự nổi tiếng, trực quan nhất chính là số liệu tăng vọt.

Ví dụ số người theo dõi y đã vượt quá năm chữ số. Ví dụ, hầu như mỗi khi video được làm mới, các bình luận mới sẽ xuất hiện bên dưới.

Từ nhỏ Tống Phất Chi đã không quen trở thành tiêu điểm của sự chú ý, bây giờ bị buộc nhận được sự chú ý cao như vậy, y vô cùng vui mừng vì mình không lộ mặt, có thế trong lòng mới yên tâm một chút.

Tống Phất Chi hài lòng nhưng khán giả thì không, họ tiếp tục ồn ào bên dưới.

- Hôm nay cũng là một ngày không có mặt! Huhu, muốn nhìn mặt Fufu.

- Like và bình luận, tích cực tăng để Fufu lộ mặt đi!

- Fufu chắn sợ anh ấy đẹp trai quá mê đảo chúng ta, mới không cho chúng ta nhìn. Không sao đâu anh, lộ đi, chúng em chịu được!

Tống Phất Chi không có ý định trả lời, trong video sau này y tạm thời vẫn sẽ không lộ mặt, cho dù trang điểm đầy đủ thì y cũng không muốn lắm, thật ra vẫn còn lo lắng.

Dưới cái tên “Fufu”, ở trên mạng làm một số chuyện hoàn toàn không phù hợp đến hình tượng “thầy Tống”, bản thân sự mới lạ mà điều này mang lại cũng đủ khiến Tống Phất Chi trầm mê và không muốn dừng lại.

Vốn dĩ mục đích ban đầu của y là để tái hiện lại nhân vật cosplay của Bạch Tuộc, nhưng dần dần chính Tống Phất Chi cũng cảm nhận được rất nhiều niềm vui từ đó.

Nhân vật 2D dưới cái nhìn của y được mọi người tán thành, loại cảm giác thỏa mãn này quả thực không gì sánh bằng.

Khó trách Bạch Tuộc có thể kiên trì hai mươi năm, Tống Phất Chi yên lặng nghĩ, nó thực sự gây nghiện, y sẽ không nỡ từ bỏ sở thích này.



Có một bình luận mới ngoi lên.

Cư dân mạng này nói: thầy Fu lên bảng xếp hạng nhanh thật! Fufu xông lên! Có thể mơ tới vị trí No.1 không?

Phía dưới rất nhiều người trả lời, wow thật sự, thầy Fu xông lên, hắc mã lớn nhất trong đợt này, anh xứng đáng!

Bảng xếp hạng nào? Tống Phất Chi không hiểu ra sao.

Y lượn một vòng trong ứng dụng cũng không thấy bảng xếp hạng gì.

Vì thế lần đầu tiên Tống Phất Chi trả lời bình luận, hỏi: “Xin hỏi là bảng xếp hạng gì vậy?”

Nhóm fan cười ha ha nửa ngày, cảm thấy anh này đáng yêu quá, dùng kính ngữ thật nghiêm túc.

Mọi người tranh nhau giải thích: “Chính là cuộc thi đặc biệt hàng quý mà nền tảng này mới phát động. Họ sẽ xét độ phổ biến của video, số liệu tăng trưởng, khen thưởng, bỏ phiếu v.v... của các video trong các lĩnh vực khác nhau để xác định người chiến thắng trong lĩnh vực đó. Sau đó nền tảng sẽ trao một số giải thưởng. Anh Fu có muốn đi xem không? Ngay dưới thanh tìm kiếm. Nếu anh cập nhật nhiều hơn, chúng em sẽ like nhiều hơn, hehehe. (Bàn tính hạt châu nhảy loạn)”

Tống Phất Chi làm theo, tìm được bảng xếp hạng này, sau đó ở bên trong tìm được lĩnh vực “cosplay”, trong đó còn chia nhỏ thành nữ coser cùng nam coser.

Trong bảng xếp hạng coser nam, Tống Phất Chi trượt xuống vài cái, tìm được mình ở vị trí hơn mười người.

Mấy vị hàng xóm trên và dưới, Tống Phất Chi đều chưa từng nghe tên, nhìn qua đều là coser rất mới rất trẻ.

Y nhìn thấy coser Phi Phi ở vị trí thứ mười và Hổ Nha ở vị trí thứ sáu.

Người xếp hạng nhất là coser tên “Ôn Thiên”, trước đây Tống Phất Chi cũng từng lướt thấy. Một chàng trai trẻ đẹp với khuôn mặt tinh xảo, mấy năm gần đây có độ nổi tiếng rất cao, còn từng hợp tác với Bạch Tuộc, cùng hắn cosplay, Tống Phất Chi từng nhìn thấy hai người tương tác trong weibo của Bạch Tuộc.

Nguyên tắc của bảng xếp hạng được ghi ở trên cùng. Trong quý này, coser có điểm tích lũy cao nhất có thể nhận được các phần thưởng sau: cơ hội ghi hình cho chương trình giải trí trực tuyến, cơ hội hợp tác kinh doanh với công ty game lớn, tiền thưởng, quảng cáo đầu tiên khi mở nền tảng.

Tống Phất Chi không có hứng thú với mấy cái đầu tiên, y chủ yếu quan tâm đến cái cuối cùng.

Quảng cáo mở màn là hình ảnh mà mọi người sẽ nhìn thấy trong vài giây khi họ mở ứng dụng.

Tống Phất Chi trực tiếp tìm được nhân viên trực tuyến, hỏi: “Xin hỏi nếu như thắng giải, quảng cáo mở màn có thể đưa hình ảnh tôi muốn lên được không?”

Có lẽ nhân viên trực tuyến cũng chưa từng gặp vấn đề như vậy, cô trả lời: “Đương nhiên là sẽ do nền tảng thương lượng với bạn, chúng tôi sẽ đưa ra một ít ý tưởng thiết kế, nếu như bạn có ý tưởng riêng thì chúng tôi rất hoan nghênh bạn nói ra.”

Tống Phất Chi nói được.

Tuy rằng rất khó để đạt được vị trí đầu tiên, dù sao những coser khác trên bảng xếp hạng cũng đã tích lũy độ nổi tiếng trong nhiều năm, nhưng Tống Phất Chi vẫn muốn hỏi rõ ràng trước.

Sau khi hỏi xong, việc cuối cùng là xử lý một đống chấm đỏ trong tin nhắn riêng.

Mấy ngày nay có càng nhiều công ty tìm đến y muốn hợp tác, báo giá họ đưa ra rõ ràng cao hơn ngày đầu rất nhiều, thậm chí có thể bù đắp mấy tháng tiền lương của thầy Tống.

Nói như thế nào nhỉ, lúc trước y cách nghề này rất xa, Tống Phất Chi không có khái niệm sẽ kiếm được bao nhiêu tiền nếu nổi tiếng trên mạng.

Thầy Tống vẫn rất truyền thống, trong tâm trí y, dạy học là một nghề nghiệp tốt.

Nhưng khi 'vàng thật bạc trắng' bày ra trước mặt mình, y mới ý thức được vì sao trong thời đại mới này, những nghề nghiệp mới mẻ lại hấp dẫn nhiều người lao vào như vậy.

Tống Phất Chi ở bên này yên lặng tiêu hóa tình hình nghề nghiệp mới tiếp xúc, giáo sư Thời ngồi ở sau lưng cũng đang có điều suy nghĩ.

Thoạt nhìn giáo sư đang nghiêm túc đọc sách, nhưng thực ra tầm mắt đã dại đi, trong đầu đang chạy những chương trình khác.

Khi còn học tiểu học, cậu bé nghịch ngợm Bạch Tuộc đã luyện được bản lĩnh giả bộ nghiêm túc, giờ vẫn còn một thân công phu, thậm chí đến thầy Tống tứ đại danh bộ cũng không phát hiện tâm hồn giáo sư Thời đang treo ngược cành cây.

Trong đầu hắn đương nhiên vẫn nghĩ đến sinh nhật của Tống Phất Chi.

Tống Phất Chi thích nhân vật 2D nào nhất? Trước mắt đây là vấn đề khó khăn nhất của giáo sư Thời.

Cuốn manga hai mươi năm trước đưa Tống Phất Chi vào hố hẳn là có ý nghĩa đặc biệt với y, thế nhưng bộ truyện này quá kinh điển, ý nghĩa tổng thể của quá cuồng nhiệt, nếu thật sự cos một nhân vật trong đó cùng Tống Phất Chi trải qua sinh nhật lãng mạn, e là hơi kỳ quái.

Tốt nhất nên tìm hiểu xem liệu Tống Phất Chi có từng sinh ra cảm giác “rung động” với một nhân vật nào đó hay không.

Cũng giống như nhiều cô gái trẻ ngày nay tìm Cosplay Date Commission, là muốn hẹn hò với người giấy 2D trong không gian 3D. Gặp gỡ và rung động khi xông qua bức tường không gian mới là điều chấn động nhất.

Nhưng nghĩ lại một chút —— Tống Phất Chi có bị thu hút bởi một nhân vật nào đó không?

Trong nhiều năm trước khi gặp được mình, Tống Phất Chi có từng rung động với nhân vật 2D nào không, vì hắn mà tim đập thình thịch, vào ban đêm mơ thấy hắn, thậm chí bị hắn đánh thức dục vọng?

Thời Chương lập tức cảm thấy trái tim mình như bị nắm chặt, vừa chua vừa nóng.

Mẹ kiếp, giáo sư Thời cao lớn cường tráng bất lực nhéo mi tâm tự mắng mình, Thời Chương mày không nên thái quá, ghen tị với cả người giấy sao. Nên biết rõ vị trí của mình, người thật 3D làm sao có thể so với người giấy!

Lý trí khiến hắn hiểu rõ, nhưng Thời Chương vẫn không làm được.

Để Thời Chương cosplay nhân vật Tống Phất Chi thích, không hiểu sao lại có cảm giác bắt hắn cosplay tình địch.

Thời Chương còn đang tự mình vật lộn trước bàn làm việc, chợt nghe thấy tiếng rung cuộc gọi từ điện thoại di động của Tống Phất Chi.

Người Tống Phất Chi cứng đờ như thể bị dọa, cách vài giây sau ngắt máy.

“Em không nghe à?” Thời Chương hỏi.

“Hmm, bạn em...”

Tống Phất Chi nhanh chóng suy nghĩ trong lòng, không biết Lạc Lưu Ly đột nhiên gọi điện thoại làm gì, sao không lên wechat báo trước một tiếng.

“Để em hỏi chuyện gì, mỗi lần gọi điện thoại đều nói rất nhiều.”

Thời Chương “Ừ” một tiếng, bình tĩnh đáp: “Hai người nói chuyện đi.”

Sau đó quay đầu lại tiếp tục đọc sách.

Tống Phất Chi gõ chữ hỏi Lạc Lưu Ly: Điện hạ, có việc gì gấp? Khu vực của tôi hiện đang ở mức cảnh báo cấp một, ông giáo chỉ cách tôi ba bước.

Lạc Lưu Ly trả lời một chuỗi hahaha hả hê.

Lạc Lưu Ly: Gấp, không gọi điện thoại nói không được, cậu ra ban công gọi.

Một giây sau cuộc gọi lại đến, Tống Phất Chi hết cách, đành phải đứng lên nói với Thời Chương: “Em đi nghe điện thoại của bạn.”

Thời Chương thoải mái: “Đi đi.”

Tống Phất Chi ấn nút nghe, nói một tiếng “Alo” rồi bước ra khỏi phòng làm việc, thuận tay đóng cửa lại.

“Gấp vậy.” Tống Phất Chi hạ giọng, đi đến ban công mới lớn tiếng: “Làm sao vậy?”

Lạc Lưu Ly: “Trang phục thiên sứ sa ngã, tôi thúc giục cửa hàng rất lâu rồi nhưng bọn họ không trả lời. Tối nay họ đột nhiên nói không làm nữa, thẳng tay hoàn lại tiền cọc, tức chết đi được.”

“Hả?” Tống Phất Chi cũng lo lắng: “May bộ đấy rất tốn thời gian.”

Trang phục của nhân vật này hoa lệ phức tạp, đặc biệt còn có đôi cánh được căn chỉnh theo dáng của mỗi người.

Hơn nữa nhân vật này khá cũ, hiện nay không có bao nhiêu người cos vậy nên không có sẵn trên thị trường, đành phải đặt hàng.

“Vậy bây giờ làm sao đây? Hoặc là nhanh chóng tìm một tiệm may khác nhận đặt hàng, hoặc là đổi nhân vật khác.” Lạc Lưu Ly ném vấn đề cho Tống Phất Chi.

Tống Phất Chi gần như nói ngay lập tức: “Tôi không muốn đổi nhân vật.”



Nhân vật này là tác phẩm nổi tiếng ban đầu của Bạch Tuộc, đại khái là lúc Thời Chương học đại học.

Hắn đã giành chiến thắng trong cuộc thi cosplay với trang phục “Hắc ám đọa thiên sứ”, vào thời điểm đó được tôn sùng là kiệt tác như thần, từ mức độ tái hiện đến tâm huyết đều không chê vào đâu được.

*thiên thần sa ngã vào bóng tối

Lúc Tống Phất Chi khảo cổ weibo của Bạch Tuộc, nhìn thấy Thời Chương đứng trên bục nhận giải, phía sau là những mảnh pháo giấy màu vàng lay động, như thể cơ thể hắn đang tỏa sáng với hào quang vạn trượng rạng rỡ.

Hẳn là khi đó Thời Chương rất vui vẻ.

Tuy là nhân vật ban đầu có hơi trẻ trâu nhưng đây là cột mốc quan trọng để Bạch Tuộc lọt vào mắt công chúng, Tống Phất Chi không muốn bỏ qua nhân vật này.

Lạc Lưu Ly thở dài: “Vậy chỉ đành tìm tiệm khác, nhưng bây giờ thời gian rất eo hẹp.”

Tống Phất Chi trầm ngâm một lát, nói không sao: “Để tôi xem xem.”

“Này, sao không đăng bài hỏi thử xem? Không chừng trong fan của cậu có đại thần may vá, hoặc là có tiệm may quen biết đề cử cho cậu.” Lạc Lưu Ly đề nghị.

“Như vậy có quấy rầy mọi người không?” Tống Phất Chi rối rắm.

“Ây da, không nha, không chừng mọi người đều muốn cậu trò chuyện nhiều hơn đấy. Mọi người sẽ nói thầy Fu sao không thương mại tài khoản, ngoài cos ra chẳng đăng gì cả, cũng không nói chuyện với fan, không chia sẻ thường ngày, cậu như vậy là rời xa quần chúng đấy!” Lạc Lưu Ly hận rèn sắt không thành thép.

Tống Phất Chi vốn không am hiểu những thứ này, mục đích ban đầu của y khi đăng video cũng chỉ vì sinh nhật Thời Chương. Thu hút nhiều fan và được chú ý là chuyện hoàn toàn nằm ngoài kế hoạch.

Nhưng Lạc Lưu Ly hiểu biết hơn y nhiều, Lạc Điện hạ nói có thể đăng thì cứ đăng đi.

Tống Phất Chi cúp máy với Lạc Lưu Ly, cập nhật trạng thái trên nền tảng: “Xin hỏi mọi người có biết tiệm may quần áo cosplay nào đáng tin cậy không? Hoan nghênh đề cử cho tôi, cảm ơn mọi người.”

Không lâu sau khi đăng bài, Tống Phất Chi nhận được một số bình luận.

- Whoa, whoa, Fufu đăng trạng thái rồi!

- Anh có vội không? Trước đây em từng tìm thấy một tiệm trên Taobao, đảm bảo đúng chất lượng, nhưng thời gian làm hơi lâu.

- Anh đang hỏi quần áo, nhất định là muốn ra tác phẩm mới đúng không?

- Hahaha cách nói chuyện của thầy Fu đứng đắn quá, hệt như bố tôi đang hỏi ý kiến ​​về thuốc đông y trên diễn đàn dành cho người cao tuổi vậy.

- Chết tiệt, trên lầu im miệng điiii, rõ ràng thầy Fu nhà mình vẫn chỉ là mãnh nam tuổi mới lớn mà thôi!

Bình luận rất nhiều, nhưng hữu dụng thì chẳng được bao nhiêu.

Lạc Lưu Ly ở bên kia cũng lướt xem, cười nói: “Mặc dù chưa tìm được tiệm may, nhưng đã có cảm giác tồn tại, cũng không tệ.”

Tống Phất Chi quả thật gặp khó khăn, năng khiếu thủ công của y cực kém mà lại không có thời gian, nếu thật sự không được, y dự định mang ảnh đến tiệm may cũ của ba mẹ xem sao, không chừng có thể biến ngựa chết thành ngựa sống.

“Ơ, có người đáp rồi nè.” Lạc Lưu Ly ở bên kia cười lớn: “Sao lại là Phi Phi, cậu ấy làm quen với cậu rồi à?”

“Ừ, lúc đăng video cậu ấy gửi kết bạn cho tôi.” Tống Phất Chi nói.

Tống Phất Chi làm mới khu vực bình luận và phát hiện bình luận của Phi Phi đã được đẩy lên top với lượt thích và lượt phản hồi cao nhất.

Coser Phi Phi: Thầy Fu, sao anh không tìm tôi! Tôi có một người bạn là nhà thiết kế thời trang, có nhiều kinh nghiệm may trang phục cosplay lấy gấp đấy, tôi hỏi giúp anh một chút, đảm bảo là được.

Bình luận phía dưới đều đang cười cậu ấy, nói không hổ là chiến thần ngoại giao Phi Phi của chúng ta, chỗ nào cũng nhìn thấy ngài, ngoại trừ đứng đắn cos ra thì việc gì cũng làm!

Tống Phất Chi ở phía dưới bình luận “Cám ơn cậu”, tiếp theo mở QQ ra.

Phi Phi thực sự đã gửi tin nhắn cho y, hỏi Tống Phất Chi muốn cos nhân vật gì và khi nào muốn lấy trang phục.

Tống Phất Chi cảm ơn một lần nữa và nói tất cả thông tin cho cậu nghe.

Hiệu suất của Phi Phi nhanh đến kinh người, rất nhanh đã trả lời “Có thể”, bạn của cậu gần đây đang nhàn rỗi, lúc trước đối phương cũng từng may trang phục tương tự như cái Tống Phất Chi muốn, cho nên vấn đề không lớn.

Vấn đề được giải quyết quá nhanh khiến Tống Phất Chi kinh ngạc.

Thầy Tống rất coi trọng thủ tục, xin Phi Phi thông tin liên lạc của ông chủ tiệm may, hợp đồng nên ký, tiền đặt cọc, các loại thủ tục vẫn phải tuân thủ.

Phi Phi cũng không cà cưa, trực tiếp đưa danh thiếp cho Tống Phất, để bọn họ tự liên lạc.

Tống Phất Chi nhìn tác phẩm trước đây của đối phương, thực sự rất đẹp, hơn nữa cũng là phong cách châu Âu hoa lệ, còn có một chiếc váy thêu hoa văn đẹp vô cùng.

Quả là chuyên nghiệp, Tống Phất Chi rất sảng khoái đặt giá cả cùng thời gian giao hàng với đối phương.

Đối phương hỏi: Chúng ta không ở cùng thành phố, đến lúc đó chuyển phát nhanh cho cậu.

Tống Phất Chi nói cám ơn.

Giải quyết xong nhu cầu cấp thiết của mình, Tống Phất Chi lại cảm ơn Phi Phi, cậu nói không có việc gì, chờ thầy Fu hoàn thành!

“OK, cái này giải quyết xong rồi.” Lạc Lưu Ly nhìn lịch trình: “Vậy ngày mai chúng ta chụp tên côn đồ mặc vest trước, cái này đơn giản thôi. Lịch trình ngày mai của cậu không thay đổi chứ?”

“Ừ, không thay đổi.” Tống Phất Chi đáp, chiều mai không có tiết, có thể chuồn ra ngoài quay phim.

Lạc Lưu Ly nói thêm: “Không có gì phải chuẩn bị cả. Hôm nay cậu chỉ cần tập thể dục để khoe cơ bắp vào ngày mai.”

Tống Phất Chi đứng ngoài ban công quá lâu, vừa nói chuyện vừa đi vào trong phòng, giọng nói cũng dần dần nhỏ đi.

“Tôi phải cúp máy đây, gọi lâu quá rồi.” Tống Phất Chi thì thầm.

Lạc Lưu Ly cười lớn: “Sao cậu lại sợ chồng rồi, ngoan quá vậy?”

“Không liên quan, thì sợ bị nghi ngờ đó thôi.” Tống Phất Chi nói: “Tôi đâu thể nói tôi ở bên ngoài gọi điện thoại lâu như vậy là vì chuẩn bị quà cho anh ấy.”

Lạc Lưu Ly hiểu ý: “Cậu nói bạn cậu thất tình, cần cậu an ủi, thuận tiện cùng nhau mắng tên cặn bã.”

Tống Phất Chi cười cúp máy, đẩy cửa phòng làm việc ra, giáo sư Thời còn ngồi ở trước bàn đọc sách, rất có phong thái ngồi thiền của lão tăng.

“Bọn em nói chuyện xong rồi.” Tống Phất Chi giống như đang báo cáo nhiệm vụ.

Thời Chương tự nhiên “Ừ” một tiếng: “Nghỉ ngơi sớm đi.”

Giáo sư Thời rộng lượng và hiểu giới hạn, không hỏi thêm gì nữa, Tống Phất Chi cũng đỡ phải giải thích.

Tống Phất Chi không biết rằng trong khoảng thời gian y đi nghe điện thoại, Thời Chương ngồi một mình trong thư phòng suy ngẫm đến tận nguồn gốc của vũ trụ.

Trước đây hắn không để ý nhiều, nhưng đêm nay bị bỏ rơi trong phòng quá lâu, Thời Chương nhanh chóng xâu chuỗi lại ký ức trước đó.

Trước đó không lâu trên đường từ thị trấn trở về, Tống Phất Chi cùng bạn bè trò chuyện rất vui vẻ, thậm chí ngược dòng đến bàn căn nơi họ xem mắt lần đầu, Tống Phất Chi cũng cười trả lời đối phương trên điện thoại.

Sau ngần ấy thời gian, Thời Chương vẫn không biết đối phương là ai, thậm chí là nam hay nữ.

Đối phương hẳn là rất quen thuộc với Tống Phất Chi và có rất nhiều điều để nói. Hắn tự hỏi liệu đối phương có hiểu rõ Tống Phất Chi hơn mình hay không.

Nghĩ tới đây, tâm tình Thời Chương không mấy thoải mái, nhưng hắn đột nhiên ý thức được, Tống Phất Chi thích nhân vật nào nhất, có lẽ sẽ lấy được một ít tin tức từ chỗ người bạn này của y.

Nhưng làm thế nào để liên lạc với người bạn này, đó lại là một vấn đề.

trướctiếp