Cuồng Luyến Chi Ái 1: Em Phải Yêu Tôi

Chương 8: Tôi yêu chết cơ thể này


trướctiếp

Mạc Chính Thần lấy từ ngăn kéo ra một viên thuốc, liền trực tiếp nuốt xuống. Viên thuốc đó vốn dĩ có hai viên, một dùng cho nữ một cho nam, giúp cho cuộc vui của cả hai được kéo dài hơn. Người nam uống vào sẽ chỉ hành động theo đúng bản chất nguyên thủy, dục vọng mãnh liệt gấp trăm lần so với nam giới bình thường. Người nữ uống vào sẽ tăng độ khoái cảm cùng ham muốn nhiều hơn nữa, cả hai như bổ trợ cho nhau, thiếu một trong hai sẽ khiến đối phương phải chịu đau đớn cùng cực...

Mạc Chính Thần không cho Tư Duệ uống, vì anh muốn cô cảm nhận rõ tất cả sự phẫn uất của anh, như vậy cô mới sợ, mới ngoan ngoãn không chống đối nữa...

Thuốc dần phát huy tác dụng, Mạc Chính Thần lột phanh áo ngủ của Tư Duệ ra, cô không hề mặc nội y liền để lộ đôi gò bông trắng mịn, cùng vùng tam giác huyền bí, Mạc Chính Thần không kiêng dè cắn xuống hạt đậu ửng hồng khiến cô bất ngờ đau đớn mà kêu lên, nhưng không dám chống đối, tay nắm chặt gar giường đến nhăn nhúm...

Không hề có bước dạo đầu kĩ càng, anh trực tiếp đưa thứ to lớn đã sớm căng cứng khó chịu vào nơi đó của Tư Duệ, khiến nó mở rộng hết cỡ đón nhận, đồng thời Tư Duệ phải ngồi thẳng dậy né tránh...

"Á...a..."

Mạc Chính Thần dùng một tay ấn vai cô xuống, một tay nâng chân cô lên đặt trên vai anh, để cậu bé được vào tận bên trong, vì cô chưa đủ sướng nên không có chút nước để bôi trơn, khiến anh luận động đầy khó khăn. Tư Duệ đau đến ngất đi, cô nước mắt lưng tròng liên tục lắc đầu, tay nắm chặt tay Mạc Chính Thần đang đặt lên vai mình...

"Làm...ơn...huhu...đau..."

Mạc Chính Thần không quan tâm, liền hất tay cô sang một bên, hai tay giữ chặt hông cô lại, bắt đầu luận động điên cuồng, dường như có chút máu rỉ ra để bôi trơn, mỗi lần ra đều ra hết, vào liền vào hết...

"A...đau...đau...chậm...."

Tư Duệ cố gắng đẩy mình lên, cô không nổi nữa rồi, nhưng cô biết Mạc Chính Thần không để cô yên sớm như vậy. Nhận thấy sự chống đối từ cô, Mạc Chính Thần càng thêm nổi giận, anh cúi xuống ngập lấy hạt đậu đang đứng thẳng lên, lâu lâu lại cắn nhẹ...



"Chống lại tôi sao..."

Mạc Chính Thần động thân dưới liên tục, liền xoay người cô lại, bắt cô đưa mông về phía mình. Không chút do dự đâm mạnh vào phía sau, khiến Tư Duệ mở to mắt, đau hơn cả lần đầu tiên bị anh ta làm. Sức nữ nhân không thể chịu nổi, huống chi cô chỉ vừa mười tám tuổi, liền nằm sấp xuống, nước mắt thấm ướt gối...

Mạc Chính Thần không màng cô đau đớn ra sao, chỉ biết rằng cô không phối hợp với anh nghĩa là đang chống đối, mà chống đối anh có nghĩa là cô đang nhớ tên nam nhân khác, dĩ nhiên anh không thể chấp nhận được. Lực đạo càng thêm mạnh bạo hơn, vào tận nơi sâu nhất của cô mà phóng thích...

"Hư...hức..."

Tư Duệ những tưởng anh ta tra tấn cô xong rồi, nhưng cô không biết đây chỉ là khởi đầu, khởi đầu cho sự trừng phạt của anh ta, mặc dù cô không hề có lỗi gì cả...

Mạc Chính Thần vuốt mái tóc ướt đẫm mồ hôi, liền rời khỏi giường, khi quay lại liền cầm theo một đống thứ gì đó giống đồ chơi tình ái. Anh dang rộng hai chân của cô ra, nhét vào đấy một thứ có khả năng phát ra một lượng điện nhỏ, không có khả năng làm cô bị thương nhưng cô chắc chắn sẽ đau...

"Đừng..." Tư Duệ lắc đầu nhìn Mạc Chính Thần, nhưng anh chỉ cười rồi cúi xuống hôn môi cô, cùng lúc kích hoạt công cụ đó. Nước mắt của Tư Duệ vô thức rơi xuống nhiều hơn, phần dưới của cô xót quá, dường như nó sắp bị hủy rồi thì phải...

"Rút ra...không...không....xót....xót..."

Tư Duệ buông thõng, cô không còn sức để kêu la hay chống đối nữa rồi, lòng cô cũng chết theo sự tàn nhẫn của Mạc Chính Thần rồi.

Mạc Chính Thần thấy biểu cảm tuyệt vọng kia, liền rút hẳn ra ngoài, tiếp tục nâng hai chân cô đặt lên vai mà động thân liên tục.



"Nói thích tôi..."

Tư Duệ cũng là người, huống chi cô cũng chả còn gì gọi là tôn nghiêm của một người con gái, cứ nói theo anh ta muốn may ra cô sẽ bớt đau đớn phần nào...

"Tôi...thích...cậu..."

Mạc Chính Thần hừ lạnh một tiếng, nơi đó không hề có dấu hiệu dừng lại mà ngày một lớn hơn trong *** ***** nhỏ bé, cô quá ngây thơ khi nghĩ đây là kết thúc rồi...

Tư Duệ sợ hãi nhìn chằm chằm Mạc Chính Thần, trong mắt anh ta chỉ chứa đầy dục vọng nguyên thủy nhất, không có chút tình thương nào dành cho cô cả...

"Cậu...thích...tôi thật sao..."

Mạc Chính Thần cúi xuống hôn môi cô, thì thầm vào tai cô...

"Tôi yêu chết cái cơ thể này..."

Quả nhiên, hủy hoại cô mới là thú vui của anh ta mà, vậy anh ta đã thực sự rất thành công rồi đấy, thành công triệt để trong việc phá hủy đời cô...

Mạc Chính Thần ôm cô chạy nước rút, liền đưa hết mầm mống của mình vào thân thể nhỏ bé khóc đến ngất của cô mà cười thỏa mãn...

trướctiếp