Về đến nhà, Hàn Chấn Đông đi sang phòng của Quế Anh đưa chiếc túi đựng đồ cho cô, gỏn gọn nói:
- "Loại đồ ngủ dễ mặc nhất."
Quế Anh đưa tay nhận lấy, miệng không ngừng nói cảm ơn liền nhanh chóng đặt chiếc túi xuống giường.
- "Sau này nếu như cần gì kể cả mĩ phẩm, cô cứ thoải mái nói với tôi nhé. Nhân viên ở đó hầu hết ai nấy đều nhiệt tình tư vấn."
Quế Anh khẽ gật đầu định nằm lên giường đi ngủ. Tuy nhiên, Hàn Chấn Đông đã kịp thời lên tiếng nói:
- "Cô định đi ngủ trong bộ đầm babydoll này à? Hay là mặc thử liền hai
cái mới tôi vừa mua. Nếu không vừa thì cũng kịp thời mang đi đổi."
Trước sự nhiệt tình này của anh, Quế Anh chỉ biết ngoan ngoãn gật đầu, sau đó chậm rãi đi vào bên trong phòng tắm để thay.
Trong lúc chờ đợi, Hàn Chấn Đông khẽ ngồi lên trên giường, miệng không ngừng
huýt sáo. Khoảng chừng vài phút sau, cánh cửa phòng tắm hé mở, dáng
người con gái nhỏ nhắn diện trên người chiếc váy ngủ có chút kì lạ, vẻ
mặt ngượng ngùng mà tiến về phía anh. Chiếc nơ phía trước ngực được thắt vô cùng tinh tế, thi thoảng lộ ra vài mảng da thịt. Đôi gò bồng đảo ẩn
sao chiếc nơ càng thêm quyến rũ khiến Hàn Chấn Đông ngay khi nhìn thấy
mà đỏ mặt tía tai đến mức chảy cả máu mũi mà lắp bắp nói:
- "Cô mặc ngược sao?"
- "Đâu có. Tôi mặc theo ảnh mẫu mà."
Cô đưa chiếc ảnh mẫu chụp lên cho anh xem rồi lập tức xoay người về phía
sau. Lớp vải đằng sau mỏng đến mức có thể nhìn thấy cả da thịt bên trong và cả quần nội y màu kem của cô.
- "Tại sao lúc gói đồ, nó lại không giống như bây giờ?"
Quế Anh cúi đầu, đưa tay chỉnh chỉnh lại chiếc nơ phía trước ngực. Tuy
nhiên, người ngồi trên giường lúc này đã không thể chịu được nữa mà
nhanh chóng chạy đến ngăn lấy. Nào ngờ anh còn khiến chiếc nơ trở nên
lỏng lẻo, phút chốc bung ra mà rơi xuống toàn bộ.
Trước mắt Hàn
Chấn Đông lúc này là cả cơ thể tr.ần tr.ụi của Quế Anh. Hiện tại, trên
người cô chỉ mặc mỗi quần con mà hốt hoảng trợn tròn mắt, nhanh chóng
đưa tay che chắn phần ngực đang phô bày trước mặt người đàn ông. Hai mắt Hàn Chấn Đông không ngừng nhìn chằm chằm vào thân ảnh trước mặt. Mãi
một lúc sau anh mới bừng tỉnh mà vớ lấy tấm chăn trên giường mà choàng
lên người của Quế Anh, lắp bắp nói:
- "Tôi...tôi xin lỗi. Lần sau tôi sẽ đưa cô đích thân lựa chọn."
Vừa nói, anh vừa đẩy nhẹ người con gái đang bao trùm bởi tấm chăn dày đi
trở ngược vào bên trong phòng tắm. Sau đó vội vàng lao ra phía cửa mà
đóng sầm một cái.
Trở về phòng, Hàn Chấn Đông vẫn chưa lấy lại
bình tĩnh. Trong đầu anh lúc này chỉ toàn hình ảnh gợi cảm của Quế Anh
khi nãy mà vội đưa tay, cầm lấy tách trà trên bàn. Đôi tay không ngừng
run mạnh, đến mãi một lúc sau anh mới uống cạn sạch nước trong ly mà đặt xuống bàn một cách dứt khoát.
- "Tại sao trong người mình bây giờ lại cảm thấy vô cùng nóng bức và khó chịu?"
Anh đưa tay lau đi những giọt mồ hôi không ngừng nhiễu nhại trên trán mà lập tức đi vào phòng tắm xả nước thật mạnh.
- "Hàn Chấn Đông, mày làm sao thế? Khi không lại thấy trong người nóng bừng là như thế nào? Phải chăng mình đã bị sốt rồi sao?"
Về phía Quế Anh, cô hiện tại vẫn giữ chặt tấm chăn đang quấn quanh người
mà nhìn thẳng vào gương, khóe môi bất giác nở nụ cười nhẹ. Khoảng khắc
Hàn Chấn Đông nhanh tay choàng lấy tấm chăn quấn quanh người cô phần nào cảm nhận được anh thực sự là một người đàn ông tinh tế và dịu dàng mặc
dù thường ngày anh hay cao giọng mỗi khi nói chuyện với cô. Trong lòng
cô có chút rung động trước sự quan tâm của anh đến cả vẻ bề ngoài và cả
nội tâm sâu bên trong con người cô. Hàn Chấn Đông luôn quan tâm việc cô
đang nghĩ gì, đang cảm thấy khó chịu ra sao mà chóng tìm ra phương án
giúp cô lấy lại nụ cười trên môi.