"Xin cho hỏi vị đại nhân này muốn báo danh ngay bây giờ không? Nói trước cho đại nhân nhé, khi ngài báo danh và ký hợp đồng sinh tử thì không thể
hủy được đâu. Xin hãy suy nghĩ thật kỹ." Thanh Trúc đưa cho y một tờ
giấy hợp đồng nói.
Trong lòng nàng thầm nghĩ là không biết y là ai mà lại có thần binh cao cấp
như vậy. Đến thần binh chủ nhân nàng còn không thể sánh được với thần
binh cao cấp này khiến nàng có chút tò mò. Nếu có thần binh cao cấp như
vậy thì chắc chắn thân phận của y chắc không tầm thường đâu.
Sau khi làm một đống thủ tục thì Ba Ngải Tư liền nằm luôn kên giường, thầm
chửi trong lòng với mấy cái thứ thủ tục rối rắm. Không thể ngờ Vương Giả Chi Vương Điền Khách đó lại suy nghĩ ra mấy thứ quái gở trong hợp đồng. Nghĩ đến thôi y liền chắc chắn tên kia bị điên.
"Nơi này xem ra cũng không tệ lắm. Có điều sao ta lại không biết đến nơi
này?" Ba Ngải Tư nhíu mày nhìn Nguyên Thủy Tinh Kiếm. Y rất tò mò là tại sao y chưa từng nghe đến Vương Giả Chi Thành. Ở Thiên giới có vùng cấm
nhưng linh khí ở đây lại không phải linh khí của Thiên giới thì e là
đang ở nơi khác.
"Vương Giả Chi Thành này nằm ở vùng giao nhau giữa tam giới nhưng điểm giao
nhau này không phải ai muốn đến là đến được. Cứ 500 năm thì điểm này sẽ
mở ra một lần và sẽ đóng lại trong ba ngày. Thời gian hiện tại có rất
nhiều cường giả nhưng chủ yếu là mấy tên tép riu không đáng nói. Vương
Giả Chi Vương Điền Khách không phải người dễ xơi nên chúng ta vẫn nên
cẩn thận." Nguyên Thủy Tinh Kiếm nói.
Thanh Trúc đi đến một đại điện rộng lớn, cúi chào trước Vương Giả Chi Vương
rồi dâng lên một bản báo cáo cho hắn. Nhìn bản báo cáo, Điền Khách khá
ngạc nhiên khi Nguyên Thủy Tinh Kiếm lại quay trở lại đây. Chẳng phải
tên khó ưa đó đang bị phong ấn ở Minh giới sao?
"Xem ra phong ấn không trụ được lâu nên hắn mới tự giải được phong ấn. Có
điều lần này hắn lại theo hầu một chủ nhân mới mang trong mình sức mạnh
của Tinh La Quang Minh Thánh Hoàng Đức Mẫu và Cuồng Ma Tà Long, rất thú
vị." Điền Khách cười nhạt rồi lại nhìn sang Thanh Trúc đang đứng trước
mặt: "Tạm thời ngươi cứ quan sát bọn chúng trước đi, đừng làm gì ngu
ngốc là được."
"Đại vương, đây có thể được xem là một mối hiểm họa với chúng ta. Theo thần
nghĩ nên diệt trừ càng sớm càng tốt. Nguyên Thủy Tinh Kiếm nói thế nào
vẫn là không thể tin tưởng được." Thanh Trúc nói.
"Không cần ngươi làm chuyện dư thừa đó. Ngươi cũng biết vấn đề không phải nằm ở chỗ hắn có phải là mối hiểm họa hay không mà nằm ở việc hắn sẽ làm gì
trong tương lai khi theo hầu một chủ nhân mới. Cái đáng để lưu tâm là
chủ nhân của hắn. Họ Ba sao?" Điền Khách khó chịu nhìn lại thông tin
Thanh Trúc đưa tới: "Hừm, đúng như Vạn Tự Lưu nói, rất rất có thể tên Ba Ngải Tư này là con trai của Ba Tư Ngạn. Lui đi, ta cần ở một mình."
Thanh Trúc hành lễ rồi rời đi, để lại hắn một mình trong đại điện. Sau khi
nàng rời đi, từ phía sau vương tọa hắn xuất hiện một làn khói đen phát
ra tiếng cười ma mị của một nữ nhân.
"Ngươi nhìn xem, tương lai sắp tới của ngươi sẽ không còn được đảm bảo nữa đâu vị vương giả a. Ta nhìn thấy được 7 vạn năm sau ngươi sẽ có một bước
ngoạt lớn trong cuộc đời tẻ nhạt này nhưng không biết nó là phúc hay
họa."
"Có thể ngậm mồm lại được chưa? Tương lai của ta không cần đến ngươi phải
quản lý nó đâu. Hơn nữa ta tò mò là ngươi đã nhìn thấy cái gì thú vị ở
đấy. Ta sẽ chết như thế nào hoặc một thứ gì đó sẽ xuất hiện." Điền Khách không hề quan tâm đến mà rời khỏi vương tọa đến gần cửa sổ, ánh mắt âm
trầm nhìn ra bên ngoài.
"Kufufufufufuh, phải nói thế nào ta? Thứ ta nhìn thấy liên quan đến Hải Sa Kình Ngư
nhưng mà ngươi lại đứng phía sau kẻ đó. Có điều ngươi không phải là
thuộc hạ hay cấp trên của kẻ đó cả."
"Hải Sa Kinh Ngư? Lâu lắm rồi mới nghe lại đấy. Ta không nghĩ là bản thân sẽ gây thù chuốc oán với kẻ tiếp nhận truyền thừa của hắn đâu. Với ta con
cá voi bự chết tiệt đó chả là gì cả nhưng cũng phải công nhận sức mạnh
của hắn đấy. Không biết hắn sẽ chọn ai để tiếp nối bước chân đây." Điền
Khách cười nhạt.
"Ngươi vẫn không thay đổi chút nào hết. Đại Chiến Thiên Ma lần ba sắp diễn ra
mà ngươi không có cảm xúc gì sao? Nói trước, Triệu Đức Hành sẽ tìm đến
ngươi để làm thuộc hạ cho hắn nên hãy cẩn thận. Tên khốn đó sẽ giở trò
bẩn đấy."
"Không cần ngươi phải nhắc nhở đâu, sớm muộn gì tên đó cũng sẽ mò đến đây
thôi. Ta căm hận hắn khi dám diệt cả Ma giới khiến cân bằng tam giới bất ổn. Thôi kệ, sớm muộn gì cũng chết nên ngươi điều tra nhiều một chút
cho ta." Điền Khách lấy ra một cuộn giấy đưa cho làn khói đen rồi rời
khỏi đại điện. Hắn không muốn nhìn thấy kẻ điên này chút nào nữa.