Cố Ngữ Yên và Tiểu Hắc tiến vào Tháp Khảo Hạch, xung quanh hai người
còn có hàng trăm người khác cũng tiến vào khảo hạch. Cố Ngữ Yên đảo mắt
một vòng, rất nhành nàng liền phát hiện ra lối đi dẫn lên tầng hai.
Có rất nhiều người cũng đã phát hiện ra lối đi nhưng chưa một ai dám tiến
lên, bọn họ đang chờ đợi. Cố Ngữ Yên và Tiểu Hắc nhìn nhau, quyết định
tiến lên tầng hai của Tháp Khảo Hạch. Những người còn lại trông thấy có
người tiến lên tầng hai, ánh mắt bọn họ ngay lập tức ngưng đọng trên
người Cố Ngữ Yên và Tiểu Hắc.
“Nhìn xem, nhìn xem, có người tiến lên tầng hai rồi.”
“Ha ha, thật tốt, có kẻ tiên phong thử nghiệm giúp lão tử.”
“Nhìn kìa, nữ nhân tóc bạch kim kia, thật xinh đẹp.”
“Mỹ quá đi mất, bọn họ chắc không phải là tình nhân chứ?”
“Thật soái, nam tử kia nhìn rất có mị lực.”
“Người xinh đẹp như vậy lại không biết dùng não sao? Lại tự tiến lên tầng hai trước.”
…
Những tiếng xôn xao, bình luận phía dưới lọt vào tai Cố Ngữ Yên chỉ như gió
thoảng, à không gió thoáng qua thì nàng còn có chút cảm giác, còn mấy
lời nói kia căn bản là không có cảm nhận gì. Riêng về phần Tiểu Hắc thì
lại mỉm cười híp mắt, bày ra bộ dạng đắc ý nói với Cố Ngữ Yên.
“Chủ nhân, người có nghe thấy không, Tiểu Hắc gia ta đi đến đầu đều là tâm điểm a, mị lực mê người.”
Cố Ngữ Yên bị câu nói của Tiểu Hắc chọc cho mỉm cười, hai người thong dong bước lên tầng bậc thang, thuận lợi tiến đến tầng hai một cách nhẹ
nhàng. Những người khác trông thấy Cố Ngữ Yên và Tiểu Hắc đều an toàn đi đến tầng hai liền bắt đầu nối bước đi theo, một số người còn tranh đoạt loạn thành một đoàn. Ngay lúc này những bậc cầu thang ngột nhiên biến
mất, tạo thành một con dốc trượt, một vài tảng đá lớn từ trên đỉnh cầu
thang xuất hiện, bắt đầu lăn xuống phía đoàn người.
Kẻ dùng linh
lực đánh vỡ tảng đá khiến mảnh vụn bay tứ phía, người nhanh chóng nhảy
sang hướng khác né tránh, kẻ dùng linh lực tức khắc phòng thủ…Cố Ngữ Yên và Tiểu Hắc phớt lờ chuyện đang diễn ra, đến một cái quay đầu cũng
không có, tiếp tục tiến vào tầng hai.
Thật ra kẻ tinh mắt có thể
nhận thấy, vừa rồi trong lúc tiến lên tầng bậc cầu thang, Cố Ngữ Yên và
Tiểu Hắc hoàn toàn không chạm tay vào bức tường trong góc hay tay vịn
cầu thang, hai người chỉ chăm chăm đi thẳng về phía trước, từng bước đều đặt chân ở vị trí chính giữa bậc thang. Loại cơ quan này trong lúc hành nghề siêu trộm, Cố Ngữ Yên gặp cũng không ít, kinh nghiệm đầy mình a.
Lên đến tầng thứ hai, thì Cố Ngữ Yên thật sự có cảm giác, thời của nàng đến rồi, nhìn qua cách bày trí, cộng thêm những lỗ nhỏ được đục không dày
đặc hai bên tường. Cố Ngữ Yên nhanh tay lấy ra một viên đan dược đưa cho Tiểu Hắc. Tầng thứ hai này, thứ bọn họ phải đối mặt chính là mê dược a. Nhưng mà việc này đối với Cố Ngữ Yên mà nói chính là chuyện nhỏ như con kiến.
Lên đến tầng thứ ba, thì Cố Ngữ Yên và Tiểu Hắc đành phải nhìn nhau. Trước mặt họ là ba cánh cửa, nên chọn con đường nào đây?
“Một…hai…ba.”
Cố Ngữ Yên và Tiểu Hắc đồng loạt chỉ tay, được rồi, nàng chỉ về phía trước còn Tiểu Hắc lại chỉ sang phía bên trái, số phận an bài, đành xa nhau
từ đây vậy.
Thế là Cố Ngữ Yên và Tiểu Hắc quyết định tách nhau ra, mỗi người một lối tiếp tục tham quan Tháp Khảo Hạch này.
Phía bên ngoài, những người hôm nay kéo đến xem buổi khảo hạch của Thánh
Cung tổ chức, nhìn vào tấm biển đá báo số lượng người tham gia bắt đầu
cảm thán.
“Nhìn kìa nhìn kìa, có người tiến đến tầng thứ ba rồi, không ngờ lại nhanh như vậy.”
“Có người bỏ mạng, haizzz, đáng tiếc.”
“Không biết năm nay người tiến vào Tháp Khảo Hạch phải đối mặt với thứ gì?”
“Ngày trước lão tử ta chính là gặp cả một bầy rắn đó.”
Tháp Khảo Hạch này có một điểm đặc biệt chính là mỗi đợt khảo hạch thì cơ
quan, ám khí trong tháp lại có sự thay đổi, tuy nhiên dù có thay đổi thế nào thì mục đích vẫn luôn là làm khó người đến tham gia, loại đi một
lượng lớn người muốn tiến vào Thánh Cung, không có thực lực thì không
thể thông qua, thậm chí là bỏ mạng.
Cố Ngữ Yên chọn cách cửa ở
giữa nàng càng đi thì cảnh vật xung quanh lại càng tối đen. Nàng nhẹ
búng tay linh lực hệ hỏa ngay lập tức trở thành ngọn đuốc soi đường. Tạm thời nàng sẽ không để lộ ra chuyện bản thân sở hữu thuộc tính siêu hiếm Quang Minh, nói không chừng việc này lại khiến nàng vướng vào rắc rối.
Ánh lửa vừa xuất hiện thì ngay trước mặt Cố Ngữ Yên hai con mãng xà lớn, bò dọc theo hai vách tường đang khí thế hừng hực tiến về phía nàng. Cả hai con mãng xà màu đen tuyền, bộ dạng hung tợn nhe hai chiếc nanh độc sắc
nhọn, phóng thân hình to lớn lao như bay về phía Cố Ngữ Yên, nàng mà
không né đi thì chính là kẻ ngốc.
Về phần Tiểu Hắc chọn cánh cửa
bên trái, tiểu hồ ly càng đi thì càng cảm thấy nơi này giống như lối dẫn xuống một tầng hầm. Rất nhanh Tiểu Hắc đã cảm nhận được nguy hiểm, hai
bên vách tường xuất hiện vô số lỗ hổng, mũi tên sắc nhọn bay ra từ tứ
phía. Với thân hình của một con người, muốn tránh thoát hết toàn bộ
không phải là chuyện đơn giản, nếu là nhân loại đương nhiên phải sử dụng đến linh lực để xử lý đám mũi tên này nhưng đối với Tiểu Hắc thì khác.
Tiểu Hắc trong chớp mắt thay đổi về bộ dáng tiểu hồ ly trắng muốt bắt
đầu những màn né tránh điêu luyện, vừa né tránh mũi tên vừa xem như tập
thể dục thể thao, tốt cho sức khỏe.