Hôm nay chính là ngày Thánh Cung tổ chức cuộc khảo hạch tuyển chọn
tân đệ tử, cuộc tuyển chọn này gồm hai vòng, diễn ra trong ba ngày. Cố
Ngữ Yên và Tiểu Hắc đi đến nơi khảo hạch, nàng nhìn tòa tháp cao trước
mắt.
“Một…hai…ba…bốn…tám, tỷ tỷ có tám tầng a.” Tiểu Hắc chép miệng nói.
Lam Khải mỉm cười, đầy ân cần nói với Cố Ngữ Yên.
“Yên tiểu thư, đây là Tháp Khảo Hạch của Thánh Cung, những người đến tham
gia khảo hạch nếu đi đến được tầng thứ tư thì có thể thông qua vòng
một.”
Tiểu Hắc nhíu mày.
“Có tám tầng, nhưng chỉ cần đến được tầng thứ tư thôi sao?”
Thấy bộ dạng nghi ngờ của Yên Hắc Ngữ, Lam Khải liền cười nhạt, hắn đang
nghĩ rằng Tiểu Hắc gia của chúng ta chính là thiếu niên trẻ tuổi chưa
trải sự đời. Giang Thẩm Nguyệt đứng bên cạnh Lam Khải, dịu dàng lên
tiếng đáp thay.
“Yên công tử, đúng là Tháp Khảo Hạch có tám tầng,
chỉ cần đặt chân đến tầng thứ tư liền có thể thông qua khảo hạch vòng
một. Có điều Tháp Khảo Hạch này không phải tòa tháp thông thường, bên
trong có đầy rẫy cơ quan, ám khí, bước chân vào tháp liền đối diện với
sự tập kích, tấn công bất ngờ. Càng lên tầng cao hơn thì độ khó cũng lại càng cao.”
Giang Thẩm Thục nhìn tòa Tháp Khảo Hạch trước mặt.
“Yên tiểu thư, Yên công tử, hai người chắc hẳn là có điều không biết, tính
đến thời điểm hiện tại, người có thể thông qua cả tám tầng của Tháp Khảo Hạch chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay mà thôi. Nếu ta nhớ không lầm thì là bốn người đi.”
Cố Ngữ Yên sắc mặt không đổi, ngữ điệu vẫn nhàn nhạt như cũ, nàng tỏ vẻ bâng quơ hỏi.
“Vậy Lam công tử và hai vị Giang tiểu thư, không biết ba người đã thông qua tầng bao nhiêu của Tháp Khảo Hạch?”
Lam Khải đối với câu hỏi của Cố Ngữ Yên thì thập phần tự tin, hắn tươi cười, đáp.
“Yên tiểu thư chê cười, Lam Khải ta may mắn thông qua tầng thứ sáu, đã bước đến tầng bảy của Tháp Khảo Hạch này.”
“Lam đại ca rất có thực tài, năm đó người đi được đến tầng bảy cũng chỉ có
mình huynh ấy mà thôi.” Giang Thẩm Thục nhanh miệng, góp lời khen ngợi
Lam Khải, ánh mắt nàng ta lúc này đang nhìn về phía Tiểu Hắc, hoàn toàn
không để ý đến có một ánh mắt khác đang chăm chăm nhìn về phía của mình. Giang Thẩm Nguyệt ngữ điệu dịu dàng, lộ vẻ thản nhiên.
“Ta và muội muội tài học còn yếu kém, thông qua tầng năm mà thôi.”
Tài học yếu kém, năm đó chỉ có mình Lam Khải là đi được đến tầng bảy, hai
tỷ muội Giang gia vậy mà thông qua tầng năm còn gọi là tài học yếu kém
sao? Cố Ngữ Yên và Tiểu Hắc dù trong lòng đã hiểu nhưng ngoài mặt vẫn là không có biểu hiện gì.
Lúc này có một vài đệ tử khác của Thánh
Cung đi đến vừa nhìn thấy Lam Khải và hai tỷ muội Giang gia liền tiến
lên chào hỏi. Lam Khải chính là đệ tử cao kỳ của Thánh Cung, hai tỷ muội Giang gia cũng vừa bước vào danh sách đệ tử cao kỳ cách đây vài tháng.
Những đệ tử khác đương nhiên là đối với bọn họ có kẻ kính trọng, ngưỡng
mộ, có kẻ ghen tị, có kẻ xu nịnh nhưng điều chắc chắn nhất chính là có
rất nhiều người muốn lôi kéo quan hệ với Lam gia và Giang gia, có lẽ
những người ở đây không ai muốn đắc tội với ba người này. Tuy nhiên, vẫn sẽ có trường hợp ngoại lệ.
Thời điểm mở cách cửa tiến vào Tháp
Khảo Hạch đã đến, Cố Ngữ Yên và Tiểu Hắc nhìn nhau, sau đó hai người
liền nhìn Lam Khải, Giang Thẩm Nguyệt và Giang Thẩm Thục.
“Lam công tử, Giang đại tiểu thư, Giang nhị tiểu thư, đa tạ ba người đã đưa tỷ đệ chúng ta đến tận Tháp Khảo Hạch.”
Lam Khải xua tay biểu thị tỷ đệ họ Yên không cần để tâm việc này.
“Yên công tử, Yên tiểu thư, chúc hai vị thuận lợi thông qua khảo hạch.” Giang Thẩm Nguyệt lên tiếng.
Cố Ngữ Yên và Tiểu Hắc gật đầu rồi xoay người tiến về phía Tháp Khảo Hạch. Thật ra trong lòng Lam Khải và cả tỷ muội Giang gia đều cho rằng, hai
tỷ đệ họ Yên nếu có thể thông qua khảo hạch, tiến vào Thánh Cung thì
cùng lắm chỉ đi đến đệ tử trung kỳ mà thôi, khả năng cao là đệ tử sơ kỳ
nhập môn. Việc thuận lợi thông qua khảo hạch còn chưa nói trước được.
Yên Hắc Ngữ ngày ngày thản nhiên, thư thái, căn bản là không tu luyện,
người ngoài nhìn vào cũng không cảm nhận được linh lực dao động quanh
thân. Cái này thì đương nhiên rồi, Tiểu Hắc vốn là linh thú a, cách tu
luyện dĩ nhiên là khác biệt so với nhân loại, hơn nữa tiểu hồ ly vẫn là
thích tiến vào không gian huyễn tưởng của chủ nhân mà tu luyện với đồng
bọn hơn.
Về phần Cố Ngữ Yên, nàng là luyện đan sư trẻ tuổi lại có
thực tài thiên phú luyện đan, Lam Khải và người của Lam gia đã chứng
kiến việc này. Nàng còn là tôn nữ của Vô đại sư, luyện đan sư đứng đầu
đại lục Thiên Vũ, như vậy Yên Bạch Ngữ còn có thể là một luyện đan sư
tầm thường sao? Có điều người am hiểu luyện đan thuật, đạt đến trình độ
luyện đan cao khi tuổi còn trẻ thì việc tu luyện linh lực ắt hẳn không
được trọn vẹn.