Tối hôm đó, Tư Không Vân Tường làm rất nhiều món ngon để chiêu đãi hai người.
Cả đến cậu cũng muốn cắn lưỡi mấy lần vì món ăn thật sự rất là ngon luôn,
cậu cảm thấy bao công sức bỏ ra quả thật rất xứng đáng nha, vừa mang lại cho cha cuộc sống thoải mái lại còn được ăn ngon. Cậu hứa với lòng phải phấn đấu hơn nữa, khi ra trường nhất định phải lập được nhiều chiến
công để mua thuốc cải tạo cho cha, như vậy cha sẽ khỏe mạnh và sống với
cậu thật là lâu, cha sẽ không còn bị bệnh tật hành hạ nữa.
Một đêm bình yên cứ thế trôi qua, cậu đi cùng huyền phù của Liễu Thanh Phong để đến trường. Trường quân đội Vương tinh tên chính thức là trường Đế
Tinh, đây là trường quân đội mạnh nhất tinh hệ, cũng là do một vị quân
vương lập ra cho nên những học viên có thể theo học đều là những tinh
anh thiên phú hơn người.
Cậu và Lữ Băng theo học là hai môi trường hoàn toàn khác biệt cho nên tạm thời không họp mặt cùng nhau được, hắn
cũng vừa đến vào sáng nay do có chút trục trặc nhỏ vì cha hắn bị bệnh
bất ngờ, may mà có số tiền cậu cho mượn nên hắn mới có thể thu xếp ổn
thoả, số tiền còn lại cũng đủ cho hắn an tâm theo học.
Đồng phục
của trường quân đội Đế Tinh thuần tông trắng với hoa văn phức tạp nhưng
tổng thể nhìn rất khí thế, hai người cùng hoà vào dòng người đông nghẹt, sau đó họ chia tay ai về chỗ nấy.
Dựa theo năng lực và cấp bậc
lúc sơ tuyển thì những học viên khóa mới sẽ được phân theo từng lớp với
cấp bậc khác nhau. Cậu là cấp A sơ cấp một sao cho nên xếp lớp hai ban
một vì khả năng chiến đấu của cậu rất nổi trội, những tinh anh khác đều
xếp vào lớp một từ ban một đến chín.
Sau khi buổi lễ kết thúc, cậu theo các học viên của lớp mình tiến về khu ký túc xá. Một phòng có hai
giường, có phòng tắm riêng, có đảng thương cho học viên luyện tập. Một
căn phòng rộng lớn cho hai người và rất tiện nghi, cậu chọn cho mình một chiếc giường trống, bắt đầu trãi chăn mền, sau đó thả người trên giường nhắm mắt nghỉ ngơi một chút.
Không lâu sau đó bạn cùng phòng của cậu cuối cùng cũng xuất hiện, cậu lười phản ứng nên giả vờ ngủ. Có lẽ
theo lão quái vật lâu quá cậu cũng nhiễm cái tính thờ ơ của lão, không
liên quan thì không nhiều chuyện.
Người nọ cũng rất lịch sự, khép nhẹ cửa rồi sau đó chậm rãi trãi giường, cả quá trình đều rất nhẹ
nhàng. Việc này khiến cậu có ấn tượng tốt với đối phương.
Cậu ngủ một mạch đến trưa, bị đói nên mới miễn cưỡng mở mắt. Người nọ đang ngồi đọc sách phía đối diện, thấy cậu thức dậy liền nâng mắt lên nhìn rồi
nở một nụ cười nói “Cậu dậy rồi à, chào cậu tôi là bạn cùng phòng với
cậu, tôi tên Neil, còn cậu.”
Tư Không Chiến ngồi trên giường lịch sự đáp “Chào cậu, tôi tên Tư Không Chiến.”
Người nọ thoáng ngạc nhiên, sau đó cười tươi nói “Tên nghe rất hay, bây giờ
cũng đến giờ ăn rồi, chúng ta cùng đi ăn chứ?” Hắn lại cười. Hắn có mái
tóc màu tím sẫm, đôi mắt màu tím rất đẹp, thân hình không tính là nhỏ vì hắn khá là có cơ bắp, còn rất cao ráo nữa. Nói tên này dễ ăn hiếp hình
như hơi khó tin mặc dù gương mặt của hắn rất lừa tình.
Còn Neil
thì lại cảm thấy bạn cùng phòng rất đáng yêu, tính cách điềm tĩnh, khá
là lạnh nhạt nhưng cũng dễ gần. Dáng người lại rất thon gọn, cân đối.
Nhìn qua là hắn lập tức có thiện cảm và muốn bảo vệ, gương mặt kia mà
cười lên chắc rất đẹp.
Hai người cùng rời phòng, dựa theo bảng
hướng dẫn rồi đi đến nhà ăn. Bên trong nhà ăn lúc này đã có rất đông
người, món ăn cũng rất đa dạng nhưng giá cả rõ chát. Cậu vẫn điềm tĩnh
chọn vài món mình thích, quẹt thẻ rồi tìm một cái bàn trống để ngồi,
Neil cũng vừa kịp chen chân vào ngồi bên cạnh. Hai người đều là ăn không nói, một bộ lạnh ngắt như nhau, mặc kệ xung quanh ồn ào như cái chợ.
Buổi học của bọn họ ngày mai mới chính thức bắt đầu, nhưng hôm nay bọn họ
phải làm quen với hoàn cảnh bên trong để tránh trường hợp đi nhầm.
Trường Đế Tinh không hổ là trường quân đội hùng mạnh nhất, khuôn viên
trường quả thật là rất rộng, các khu vực thực hành rất nhiều và đa dạng, nhưng cái cậu quan tâm chính là khu trọng lực. Lão quái vật muốn cậu
lợi dụng môi trường trọng lực để nâng cao sức mạnh.
Neil có lẽ là
một người bạn cùng phòng khá hợp gu vì hắn cũng một bộ yên tĩnh suốt
quãng đường, sau khi làm quen với hoàn cảnh thì họ cùng nhau trở về
phòng, ai làm việc nấy, hắn đọc sách còn cậu chui vào đảng thương luyện
tập.
Đảng thương có hai dạng kết nối, một là mạng cục bộ không có
kết nối tinh võng, mọi thứ chỉ nằm ở những mức độ khó cố định. Thứ hai
là loại có kết nối tinh võng và có rất nhiều nhiệm vụ, thử thách với
những mức độ khó khủng khiếp hơn.
Tư Không Chiến kết nối tinh
võng, cài đặt nhận dạng hoàn toàn khác biệt với người thật, sau đó chọn
một cái tên rất bình thường là “Hoả Long’’, sau đó bắt đầu khám phá bảng săn quái thú một người. Ở trên này việc sử dụng tinh thần khống chế là
không thể, vậy cho nên độ khó càng cao.
Hệ thống thả cậu vào khu
vực có quái thú, mục tiêu là một đàn Tử Mao Liệp Lang ( sói săn lông
tím) cấp hai cao cấp. Một đàn bốn mươi con Tử Mao Liệp Lang cao một mét
rưỡi, nặng ít nhất hai trăm ký, còn vũ khí của cậu là một thanh đao bình thường vì cậu là người mới.
Một người mới mà chơi tới cấp hai cao cấp thì cậu chắc là người đầu tiên, với một chút liều lĩnh, một chút
hưng phấn. Cuộc chiến chính thức bắt đầu, từng con tử mao liệp lang lần
lượt xông lên, lưỡi đao sơ cấp được vận dụng một cách thiên biến vạn hóa liên tục triệt hạ từng con một. Thân thủ linh hoạt, cùng kinh nghiệm
nhiều năm săn quái thú giúp cậu nhanh chóng tìm ra sơ hở rồi triệt hạ,
hoá giải mọi chiêu hiểm của chúng trong tích tắc.
Bốn mươi quái
thú, mất ba mươi phút chiến đấu. Với cậu thì đây là một thành tích nát
bét, nhưng so với lúc cậu mười bốn tuổi đã là có tiến bộ. Tư Không Chiến không mấy hài lòng mà thoát mạng, lúc cậu bước ra khỏi đảng thương,
Neil nâng mắt nhìn sang rồi cười nói “Không tệ nha, đăng nhập tận bốn
tiếng mà vẫn không bị tống trở ra, xem ra cậu cũng có bản lĩnh đó chứ!”
Vì hắn nhìn không ra cấp bậc thật sự của Tư Không Chiến, cấp A sơ cấp
chắc chắn là không trụ lâu như vậy được.
Tư Không Chiến nhướng
mày ngạc nhiên “Bốn tiếng?” Đi lang thang có một chút, đánh có mấy trận
mà tốn tận bốn tiếng á. Nhưng mà như vậy là không bình thường sao???
Neil nhún vai đáp “Ừ, nhưng như vậy cũng bình thường thôi, tinh thần lực
càng mạnh thì thời gian kết nối càng lâu, nếu cậu muốn không bị quá giờ
thì lần sau nhớ đặt hẹn.” Hắn lại nhìn cậu rồi cười cười, xem ra bạn
cùng phòng của hắn cũng là loại giả nai nốt.
Tư Không Chiến gật
đầu ý là “đã biết rồi” sau đó chui vào phòng tắm, cậu thề là cậu không
biết mấy vụ này à, cậu chỉ biết chơi đã thì ra thôi chứ không để ý vụ
đặt hẹn. Với lại không chờ cậu chui ra thì người quản lý cũng tự động
bắt cậu off khi hết thời gian quy định.
Buổi học đầu
tiên bắt đầu lúc tám giờ ba mươi sáng sau khi cả lớp chạy đủ tám mươi
vòng sân lớn, sau đó là những bài tập hàng ngũ cơ bản. Buổi chiều là
tiết học trên lớp, chủ yếu là những thứ có liên quan đến quái thú, sau
đó là lớp cơ giáp.
Về khoảng quái thú, cậu cũng học hỏi được rất
nhiều điều mới lạ, giảng viên giảng dạy cũng rất nhiệt tình. Cuối cùng
anh ta hỏi cả lớp một câu “Các cậu hãy nói cho tôi biết ngoài những cách vừa nêu, còn cách nào để hạ một con cự hùng ba đầu?’’
Cả lớp nhất thời ồn ào, vì bọn họ đa số đều ít khi đụng độ với cự hùng ba đầu trên
mạng chiến đấu cho nên không có cách, mà nếu có thì giảng viên cũng đều
đã nói hết những cách mà họ biết. Neil cũng trầm tư, hắn cũng toàn đi
theo nhóm nên càng không có cái gọi là sáng tạo.
Tư không Chiến nhướng mày nghĩ chẳng phải là nện cho nó no đòn rồi một nhát xuyên tim là xong sao?Vậy cũng hỏi.
Giảng viên nhìn từng học viên, sau đó nhìn sang chỗ cậu nói “Cậu, nói cho tôi biết có cách nào khác hạ một con Cự Hùng không?’’ Vì vị giáo sư này
cũng là người có rất nhiều kinh nghiệm săn giết quái thú cho nên ánh mắt tinh tế hơn những người khác, phải nói là chỉ cần nhìn là nhận biết
được đâu là người từng có kinh nghiệm.
Cậu thoáng giật mình, sau
đó đáp “Chúng ta có thể triệt hạ tứ chi của nó, khiến nó không thể di
chuyển rồi sau đó mới triệt hạ nó bằng một kích xuyên tim.” Đơn giản vậy thôi….
Mọi người “…” Cảm thấy hợp lý nhưng nó sai sai ở đâu đó.
Dĩ nhiên là sai dữ lắm vì nếu dễ vượt qua tốc độ tấn công linh hoạt
không có kẻ hở của quái thú mà triệt hạ tứ chi của nó thì bất kỳ ai cũng có thể làm được rồi, còn ở đó hỏi khó sao?
Giảng viên hài lòng
gật đầu “Ừm, cái này cũng là một cách rất khả thi, quan trọng là độ phối hợp nhuần nhuyễn giữa các thành viên trong đội.” Vì Cự Hùng ba đầu có
khả năng phòng ngự rất cao nên rất khó để hạ tứ chi của nó cùng lúc với
việc đối phó ba chiếc đầu cực kỳ nguy hiểm.
”Cảm ơn bạn học đã giúp cho chúng ta có thêm một chiến lược khả thi, tiếp theo chúng ta sẽ nói đến……’’
Neil nhìn sang cậu bằng ánh mắt tràn đầy hứng thú “Xem ra cậu rất có kinh nghiệm nha, cũng cậu thường đi săn sao?’’
Tư Không Chiến mặt không đổi sắc tỉnh bơ đáp”Tôi chỉ là nghe nhóm thợ săn bàn đối sách cùng nhau nên học được chút ít.’’
“Ồ, là vậy sao?’’ Hắn cảm thấy cậu thật thú vị, có lẽ những ngày sắp tới sẽ còn nhiều điều thú vị hơn.
Ngược lại Tư Không Chiến chỉ cảm thấy ảo não, kinh nghiệm nhiều là một cái
tội, cái gì khó thì giảng viên đều nhằm ngay cậu mà hỏi, hỏi tới quái
thú cấp bốn luôn, đùa hoài, cỡ như cậu thì hạ nỗi sao, vậy nên cậu chỉ
có thể mở to mắt nói dối “Thưa giáo sư, em không có biện pháp.”
Sau đó là chuỗi ngày học và thực hành cơ giáp, mỗi học viên hầu như đều có cơ giáp riêng.
Bình thường trên lớp lý thuyết cậu hơi nổi trội và mang họ Tư Không nên cũng bị ghen ghét không ít, chính vì lẽ đó mà cậu thường xuyên bị mấy vị “bố đời” tới gây khó dễ, hiển nhiên người bị nện luôn là cậu, sau đó thì
bọn chúng bị Neil đánh cho vào khoang trị liệu luôn.