Mang Thai Con Trai Của Gã Đàn Ông Nhà Giàu

Chương 75: Nghe lời


trướctiếp

Edit + Beta : Củ Cải Ngâm Đường

----------------------------------------------

Rất rõ ràng, Cận Dục cùng Đoạn Khải cũng không chỉ là hôn môi đơn giản như vậy, hai người dây dưa không bao lâu, liền rầm một tiếng dựa vào trên cửa buồng vệ sinh của Tổ Kỳ và Tiết Giác.

Không chịu nổi gánh nặng ,ván cửa phát ra một đạo tiếng vang trầm nặng, may là Tiết Giác đã sớm đem cửa khóa kín, mới không xuất hiện tình huống cửa bị phá toang.

Tổ Kỳ sợ bị đối phương phát hiện sự tồn tại của bọn họ, sắc mặt trắng bệch, thần kinh cũng căng thẳng như dây đàn, cậu theo bản năng tiến sát vào người Tiết Giác, run sợ đến nổi không dám thở mạnh.

Tiết Giác nhận ra được Tổ Kỳ thấp thỏm, vì vậy càng nắm chặt tay cậu.

Tổ Kỳ ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Tiết Giác không hề có một tiếng động nói với cậu: "Không có chuyện gì, đừng lo lắng."

Mới vừa làm xong khẩu hình, ván cửa trước mặt bọn họ lại truyền tới một trận tiếng va chạm kịch liệt, Tổ Kỳ sợ đến thiếu chút nữa từ bồn cầu đứng lên, may là Tiết Giác bên cạnh đúng lúc đè lại bờ vai cậu.

"..." Tổ Kỳ có chút lúng túng, còn chưa kịp làm cái gì, cũng cảm giác được Tiết Giác phút chốc buông lỏng tay.

Lập tức, cánh tay Tiết Giác vòng tới phía sau Tổ Kỳ, chỉ dùng lực nhẹ nhàng, liền dễ như ăn cháo đem Tổ Kỳ đưa vào ngực mình.

Lúc này, chóp mũi cậu tất cả đều là mùi nước hoa nam thanh nhã trên người Tiết Giác, phảng phất tràn đầy toàn bộ không khí, Tổ Kỳ dựa vào trong lồng ngực Tiết Giác động cũng không dám động, cậu có thể rõ ràng cảm nhận được cường độ Tiết Giác ôm bả vai mình.

Giống như là muốn đem cậu khảm vào trong lồng ngực...

Rõ ràng mùi vị trên người Tiết Giác rất nhạt, lại giống như một bình rượu mạnh, hun đến Tổ Kỳ mơ mơ màng màng tìm không ra phương hướng.

Cùng lúc đó, hai người bên ngoài cách bọn họ một cánh cửa, cũng truyền đến một ít âm thanh khiến người khác mặt đỏ tim đập.

"Anh buông em ra! Khốn nạn!" Cận Dục bị Đoạn Khải nắm lấy hai tay kiềm ở phía sau mạnh mẽ đặt ở ván cửa cùng thân thể cao to của Đoạn Khải, không hề có cơ hội tránh thoát.

Đoạn Khải cơ hồ là cả người đều kề sát ở trên người Cận Dục, nghiêng đầu, đôi môi vừa vặn nhắm ngay bên tai Cận Dục, hắn mặt không hề cảm xúc thổi một hơi, cảm nhận được người dưới thân run rẩy, khóe miệng châm chọc càng nồng.

"Này không phải là em muốn sao?" Đoạn Khải âm thanh trầm thấp, nói chuyện tốc độ cực kỳ chầm chậm, giống như là muốn đem từng chữ đều nói tiến vào trong đầu Cận Dục.

"Muốn cái rắm! Em con mẹ nó cho anh làm sao ?" Cận Dục lên cơn giận dữ, nhịn không được chửi ầm lên, "Đoạn Khải anh thật sự là tên khốn nạn, đem lão tử thượng xong phủi mông một cái liền đi, súc sinh cũng không ngươi máu lạnh như vậy..."

Đang khi nói chuyện, Đoạn Khải bỗng nhiên hôn lên bên mặt Cận Dục, vì vậy thanh âm phẫn nộ thoáng chốc biến thành âm thanh mềm nhũn run run, ngay sau đó liền là một đoạn chửi bới khó nghe.

Cận Dục tức giận đến trên đầu đều sắp phun khí, miệng lưỡi không ngừng nghỉ đem tổ tông mười tám đời của Đoạn Khải từ trên xuống dưới thăm hỏi một lần.

Hắn hận không thể quay người đem gương mặt lạnh nhạt kia của Đoạn Khải xé nát, nhưng đáng tiếc hai cái tay cánh tay Đoạn Khải như tường đồng vách sắt, đem hắn cầm cố trong lòng, ngay cả động đậy cũng khó khăn.

Mà Đoạn Khải bình tĩnh đến đuôi lông mày đều không nhấc một chút, dường như người Cận Dục chửi bới căn bản không phải hắn, hắn hơi hơi mở ra khoảng cách giữa hai người, ánh mắt thâm trầm không hề chớp mắt nhìn chăm chú vào Cận Dục.

Tính ra, bọn họ đã hai năm chưa từng gặp mặt, thế nhưng Cận Dục không thay đổi gì nhiều, vẫn cứ là dáng dấp trong ký ức của hắn —— táo bạo dễ tức giận, như quả pháo bất cứ lúc nào cũng có thể nhen lửa.

Không thể phủ nhận, Cận Dục lớn lên rất đẹp mắt, đôi mắt to sáng ngời, khóe mắt hơi xếch, dù cho tức giận mà trừng người cũng đặc biệt ý nhị, màu mắt cùng môi đều rất nhạt, đôi môi rất mỏng.

Như một tiểu hồ ly gây thị phi khắp nơi, trên thực tế, Cận Dục ở phương diện khác thật sự rất giống hồ ly câu nhân...

Đều nói môi mỏng đào hoa mà bạc tình, bất quá Cận Dục vừa vặn tương phản, hai năm trước không ít đeo bám theo đuổi hắn.

Có lúc Đoạn Khải cũng không nghĩ ra, hắn và Cận Dục là bạn thân thời trung học, đã từng ước định sau này cho dù có kết hôn hay sinh con vẫn sẽ liên lạc với nhau như cũ.

Kết quả mới vừa tốt nghiệp đại học, liền lên giường cùng nhau còn không chỉ một lần.


trướctiếp