Mang Thai Con Trai Của Gã Đàn Ông Nhà Giàu

Chương 74: Nghe trộm


trướctiếp

Edit + Beta : Củ Cải Ngâm Đường

----------------------------------------------

Tuy rằng Tổ Kỳ phản ứng hơi chậm một chút ,thế nhưng tóm lại không có say đến mất ý thức, hơn nữa vừa nãy quả thật bị tiếng gõ cửa đột nhiên xuất hiện hù dọa, lúc này cậu như chú thỏ bị kinh sợ, mở đôi mắt to tròn kinh ngạc.

"Anh vào để làm gì?" Tổ Kỳ theo bản năng lùi ra sau dựa vào, lại phát hiện phía sau là vách tường, căn bản không có chỗ trốn, liền đưa tay đẩy Tiết Giác, "Chỗ này hẹp quá không đủ hai người."

Nhưng mà Tổ Kỳ hai tay như nhũn ra, khí lực nhẹ nhàng, động tác xô đẩy Tiết Giác càng giống như... Dục cự còn nghênh.

Tổ Kỳ: "..." Sớm biết sẽ không uống nhiều rượu như vậy.

Tiết Giác một phát bắt được cái tay đang lôi kéo quần áo mình, bàn tay của hắn rất lớn, ngón tay dài nhỏ, đầu ngón tay êm dịu đồng thời xương ngón tay rõ ràng, vừa vặn miễn cưỡng đem hai bàn tay Tổ Kỳ bao lấy.

"Em uống say." Tiết Giác nói.

Tổ Kỳ nghiêng đầu nghiêm túc suy tư một phút chốc, nhưng đáng tiếc một mảnh hồ dán trong đầu nên cái gì cũng đều không có nghĩ ra được, mà cậu vẫn là giả vờ giả vịt, nghiêm trang gật gật đầu: "Hình như là có chút uống say."

Tiết Giác không lên tiếng, không hề chớp mắt nhìn hai gò má đỏ chót của Tổ Kỳ, mâu sắc từ từ trở nên thâm trầm.

Hắn vốn là cao hơn so với Tổ Kỳ nửa cái đầu, lúc này hắn đứng nhìn xuống ngồi ở trên bồn cầu, ở dưới ánh đèn cái bóng của bản thân hầu như bao gọn Tổ Kỳ bên trong.

Hai người càng có loại cảm giác hợp làm một thể.

Cố tình Tổ Kỳ lại vô tri vô giác, hai tay bị Tiết Giác cầm cố ở phía trên, đôi mắt tràn ngập một tầng hơi nước ngước nhìn Tiết Giác, ánh mắt hiển lộ hết mơ hồ, thoạt nhìn thật giống như con thú nhỏ vô cùng đáng thương bị thợ săn bắt được.

Tiết Giác theo bản năng liếm môi một cái, bỗng nhiên cảm giác cổ họng phát khô, trong thân thể có cỗ hỏa diễm chạy tán loạn khắp người, cuối cùng hướng về một nơi nào đó ở phía dưới mà tập trung hội tụ...

"Thật sự rất chật đó." Tổ Kỳ bản năng cảm nhận được nguy hiểm, hơi co vai lại, muốn lấy tay về, bất đắc dĩ bị Tiết Giác lôi kéo lại, cậu thở dài, "Anh đi ra ngoài trước có được hay không? Tôi ngồi thêm chút nữa sẽ ra."

Tiết Giác trầm mặc một lúc lâu, nói giọng khàn khàn: "Được."

Tổ Kỳ bật cười, giật giật kéo lại cái tay bị đối phương nắm chặt, có chút mồm miệng không rõ mà nói: "Vậy anh còn không buông ra?"

Vì vậy Tiết Giác rất nghe lời buông ra.

Tổ Kỳ đối với hắn phất phất tay: "Anh đi ra ngoài đi." ( như đuổi chó =)) )

Nhưng mà Tiết Giác hình như không có nghe thấy câu nói kia của Tổ Kỳ, đứng lặng tại chỗ cũ không nhúc nhích.

Hắn buông xuống hai con mắt lẳng lặng nhìn chăm chú vào Tổ Kỳ, hàng lông mi dày đổ lên trên mặt một tầng bóng mờ nhạt, ánh mắt của hắn từ trước đến giờ lạnh nhạt, thời khắc này lại xen lẫn rõ ràng một mạt khát cầu.

Lần này nếu Tổ Kỳ còn không nhận ra điểm khác thường, vậy thì cậu thật sự là một kẻ ngốc.

"Tiết Giác." Cậu có chút hốt hoảng gọi tên Tiết Giác, thấy hắn vẫn cứ thờ ơ không động lòng, cắn răng đứng lên, chuẩn bị đẩy đối phương cùng đi ra khỏi cái phòng chật hẹp này.

Nào có biết cậu còn không có đứng vững gót chân, Tiết Giác bỗng nhiên giơ tay khoát lên trên bả vai của cậu, cơ hồ là dễ như ăn bánh liền đem Tổ Kỳ một lần nữa đặt ngồi lại trên bồn cầu.

Tổ Kỳ nhất thời bị áp chế không thể động đậy, gấp gáp vội vàng ngẩng đầu: "Tiết..."

Còn lại chữ kia còn chưa từ trong miệng Tổ Kỳ nhô ra, trước mắt đã bị một cái bóng bao phủ, ngay sau đó, một bờ môi ấm nóng áp lên.

"A..." Tổ Kỳ định há mồm nói chuyện, lại bị Tiết Giác nắm lấy cơ hội cạy răng ra, đầu lưỡi đảo qua trong miệng cậu.

Tiết Giác hôn cực kỳ mãnh liệt, như bão táp càn quét, đánh đến Tổ Kỳ không ứng phó kịp, cậu chưa bao giờ thấy bộ dáng ngang ngược bá đạo này của Tiết Giác, trong lúc nhất thời cảm giác dường như cả hô hấp đều bị cướp đi.

Bốn phía yên tĩnh như thế, bên tai chỉ còn dư lại âm thanh nước bọt giao hòa, khiến Tổ Kỳ xấu hổ đến trên mặt nhuộm một mảnh đỏ bừng dày đặc.

Tổ Kỳ theo bản năng giơ tay để ở trước ngực Tiết Giác, muốn đem người trước mặt đẩy ra, nào có biết còn chưa kịp dùng sức, liền bị Tiết Giác kéo lại hai tay như lúc nãy, sau đó giơ đến đỉnh đầu.

Một giây sau, cả người Tiết Giác đều đè ép đến.

Tiết Giác cũng uống nhiều rượu, hô hấp tất cả đều là mùi rượu, nhưng cũng không khó ngửi, hắn hưởng thụ mà nhắm mắt lại, hôn cực kỳ chăm chú, giống như đang tiến hành một nghi thức rất quan trọng.


trướctiếp