Biển Cấm

Chương 4


trướctiếp

Khóe miệng thích khách giáp đen giật giật, để lại một sợi máu tươi, thân hình cũng không vững mà lung lay một cái.

Ta sợ tay gã nhất thời không ổn liền ấn nát trứng, vội bò lên giường muốn đỡ gã, bị gã cảnh giác trừng mắt, gác kiếm ở cổ.

Ta giơ hai tay lên: “Đừng kích động đừng kích động, ta không làm gì, ngươi đừng kích động.”

Bên gáy truyền tới đau nhói bị cắt qua da, ta lại không để ý chính mình, toàn bộ tâm tư đều đặt trên trứng rồng trước mắt.

Nghe nói trứng rồng cứng cáp, vỏ trứng rất dày, chính là một người đứng nhảy ở trên cũng sẽ không vỡ. Nhưng dù sao đây cũng là lời truyền miệng, lỡ như thích khách này chưởng nhẹ một cái liền đánh nát nó, long tử chết trong tay ta, đừng nói tìm về tự do, chỉ sợ cái mạng nhỏ này của ta đều không xong.

“Ngươi là…” Thích khách giáp đen nheo mắt, “Nam phi của Linh Trạch?”

Không chính xác, nhưng có thể nói như vậy.

“Ta là cống phẩm của Dạ giao tộc,” Ta quỳ gối trên giường, thành thật trả lời.

“Dạ giao tộc?” Thích khách rốt cuộc dời bàn tay chết người ra khỏi trứng rồng, đổi thành tóm vạt áo ta, kéo ta về phía trước.

Cổ của ta cọ qua lưỡi kiếm, cả người chật vật bổ nhào về phía đối phương.

Hai tay chống xuống giường, cảm thấy bàn tay níu áo ta buông lỏng, không đợi ta ngồi ổn, tay kia chuyển tới đỉnh đầu ta, thô bạo nắm lấy mái tóc xõa tung của ta, kéo tóc ta ép ta ngẩng đầu lên.

Da đầu đau đớn từng trận, nam nhân cẩn thận quan sát ngũ quan của ta, tầm mắt dừng ở hình xăm chỗ thái dương. Tiếp theo hai mắt gã sáng ngời, giọng điệu mang theo mừng rỡ mà phun ra một chuỗi từ, cổ xưa trúc trắc, ta nghe không hiểu, cũng không biết đó là ngôn ngữ gì.

“Y chọn ngươi.” Vẻ mặt của nam nhân kỳ quái, tựa vui tựa buồn, làm cho người ta sởn hết cả gai ốc.

Bỗng nhiên, gã thả tóc ta ra, quay người nhìn về phía trứng rồng bị bỏ quên bên kia, dường như muốn vươn tay đụng.

“Quả trứng này…”

Cảm xúc gã thay đổi rất nhanh, thật sự khiến người ta không nghĩ tới, ta sợ gã biết đó là con của Linh Trạch liền phải ra tay tàn độc, vừa muốn ngăn cản, chợt nghe thấy bên ngoài điện có tiếng động, có người đến.

Ta cùng thích khách đồng thời dừng lại, trong chớp mắt, gã lại bóp chặt cổ tay của ta, kéo ta đến trước người gã, lưng dựa vào ngực gã, trường kiếm kề bên cạnh ta.

Ý tứ uy hiếp không cần nói cũng biết, chỉ cần ta dám mở miệng hô cứu mạng, gã liền dám mở hai cái động trên người ta, chết thảm tại chỗ.

“Mặc công tử, Tử tướng quân điều tra thích khách đến chỗ của chúng ta, nói muốn vào tẩm điện nhìn một chút.” Bên ngoài truyền tới tiếng của ngư nô.

Ta nuốt nước miếng, cất giọng: “Ta đang ngủ, bảo nàng đến nơi khác điều tra trước đi.”

“Cái này…” Ngư nô chần chờ một chút, quay người rời đi.

Không được bao lâu, bên ngoài truyền tới tiếng ma sát của giáp sắt, một giọng nữ trong trẻo đầy năng lượng* vang lên.

(*中气十足: tràn đầy sức sống, tràn đầy năng lượng, chỉ trạng thái tốt nhất của cơ thể.)

“Mạt tướng Tử Vân Anh, phụng mệnh Bắc Hải Vương tra rõ chuyện thích khách ở long cung.” Không đợi ta đáp lại, cửa điện vang lên một tiếng thật lớn, là bị người đạp ra, “Đắc tội.”

Ta gấp đến độ giọng cũng thay đổi: “Đợi một chút, ngươi đừng vào!”

Lời còn chưa dứt, thích khách giáp đen sau lưng cầm kiếm chém qua rèm che, phi thân mà ra, liền xông thẳng về phía Nữ tướng giáp tím ở trước cửa.

Trong tẩm điện vang lên tiếng gầm khẽ như rồng ngâm, nhất thời tiếng sắt chạm nhau vang lên, trường kiếm của thích khách đã đánh với trường kích* của Tử Vân Anh, ra ánh lửa.

(*长戟)

“Hắc Giao, mơ tưởng trốn tiếp!” Nữ tướng cao lớn dung mạo diễm lệ nhếch miệng cười, phía dưới eo thò ra mấy cái xúc tu, bó chặt cả người thích khách giáp đen.

Mỗi xúc tu kia đều lớn bằng bắp đùi của nam tử trưởng thành, kèm theo giác hút, mỗi lần bị quấn liền khó có thể thoát ra. Thích khách bị cuốn chặt, kêu lên một tiếng thống khổ, nôn ra một ngụm máu.

Ta quỳ gối ở mép giường, mắt thấy một màn này, cảm thấy không khỏi rùng mình. Nguyên hình của Nữ võ thần đệ nhất Bắc Hải chính là một con bạch tuộc lớn màu đen!

“Chỉ bằng ngươi… Còn chưa bắt được ta!” Trường kiếm của thích khách giáp đen quay cuồng, đâm trúng một cái xúc tu, ngay sau đó phát ra một tiếng thét dài từ sâu trong lồng ngực, thân hình biến ảo kịch liệt, toàn bộ trở nên thon dài cao lớn.

Trong chớp mắt, một Giao Long năm sừng bốn vuốt màu đen thoát khỏi gông cùm xiềng xích, phá tan nóc nhà, đánh về phía mái vòm trên đỉnh Long cung.

Hắc Giao đâm mạnh vào mái vòm tạo thành một cái động lớn, cũng không quay đầu lại liền rời đi, nước biển trút xuống, thoáng chốc cung điện bị cuốn sập, ngư nô chạy loạn tứ phía.

Cái động kia ngay ở trên Xích Phong Cung, chịu ảnh hưởng nghiêm trọng nhất chính là tẩm điện của ta.

Mắt thấy cả tòa cung điện đều phải bị ngập, ta lập tức ôm lấy trứng rồng chạy ra khỏi cung điện.

Uy lực của nước biển chảy ngược cực lớn, đánh bay ta ở bãi đất trống trước điện. Ta choáng váng một lúc lâu, thiếu chút nữa tìm không thấy bắc.


trướctiếp