Thực sự là tắm rửa cũng không phải yên tĩnh. Trí Khương tức giận nghĩ,
liền vì vậy ngạnh sinh sinh xông vào phòng tắm trần nam. Mặc dù mọi
người đều đã từng nhìn thấy nhau, nhưng bây giờ đột nhiên có chút xấu
hổ, nàng nửa che, bất mãn hỏi:
“Dịch Dương nơi đó còn có cái phòng tắm, sao lại cùng em chen chút một chỗ ? “
Dực Phàm xoa xoa bọt biển, giễu giễu nói:
“Bảo bối đừng che, của em nhỏ như vậy một cánh tay đều che lại hết, thực sự cái gì anh đều ko nhìn thấy !”
Trí Khương nghe được hắn là đang cười nhạo mình nhỏ cả giận xông lên kháp
cổ hắn. Mới vừa giơ tay lên, đã bị hắn ôm chặt vào lòng. Dực Phàm đầy
tay bọt biển an ủi nàng :
“Tuy rằng nhìn không rõ lắm, ôm nhưng thật ra cố gắng có cảm giác, rất thoải mái đây.”
Trí Khương mới biết được mình bị mắt bẫy liền cho hắn một cước tranh thủ
nhảy ra khỏi пɡựᴄ của hắn tiếp tục tắm. Dực Phàm còn đang chơi xấu, hắn
nhất định phải giúp bảo bối tắm, mặt đỏ như nước thủy triều nàng chống
lại không được, chỉ có thể kiều mềm vô lực, kiều thở hổn hển nhờ hắn tắm sạch hạ thể, thẳng đến hắn cho rằng đã “sạch sẽ ” mới kết thúc trận
dằn vặt ngọt ngào.
Cuối cùng tắm rửa xong đi ra, Trí Khương xem thời gian không sai biệt lắm, vội vội vàng vàng giải quyết xong mọi chuyện
cần thiết sau đó liền giục hai người chạy tới sân bay.
Trong phi
trường đám người hi hi nhương nhương, có thể ba người này còn là tụ tập
đại đa số người ánh mắt. Mọi người dường như nhìn tràng phim truyền
hình, cô gái cùng một người lưu luyến chia tay, một người nhưng thật ra
rất vui vẻ mà huýt sáo, hoàn toàn không bị bầu không khí ly biệt kia ảnh hưởng. A a! Quả nhiên, ở phi trường chính là dễ thấy cảnh hôn chia
tay, mọi người hứng thú xem cảnh tuấn nam mỹ nữ triền miên.
Dực Phàm chuồn chuồn lướt nước(hời hợt) mà khinh mổ Trí Khương một cái liền kết
thúc hôn môi, hắn sợ ra vẻ mình quá lề mề, càng sợ thâm nhập hơn nữa
xuống phía dưới liền luyến tiếc đi. Hắn khe khẽ phất qua gò má của nàng, cố làm ra vẻ tiêu sái:
“Anh đi cũngđừng khóc nhè nha. Có gì khó khăn cứ gọi Dịch Dương. Ngoan ngoãn, khi trở về sẽ có quà cho em”
Vốn có chút hơi thương cảm Trí Khương nín khóc mỉm cười, xem thời gian đã
ko còn sớm, khẽ đẩy hắn đi vào. Dực Phàm khống chế được cẩn thận mỗi
bước đi xung động, từ từ biến mất ở hai tầm mắt của người giữa. Rẽ một
bên, không khỏi có chút đố kỵ Dịch Dương, mình cho tới bây giờ không có
cùng bảo bối đơn độc ở chung cực kỳ hai ngày nữa đây. Bên này, ánh mặt
trời rực rỡ Dịch Dương nắm lấy Trí Khương, lành nghề người ánh mắt kinh
ngạc hạ ôm nàng lên xe, một đường lái về nhà trọ.
Những ngày kế tiếp, Trí Khương cuối cùng cũng cảm nhận được người bình thường yêu đương
sinh hoạt, bọn họ bình thường đi trường học đi học, thỉnh thoảng nàng đi tham gia hội học sinh hoạt động, Dịch Dương xử lý nhuyễn kiện
(software) công ty nghiệp vụ. Đến rồi cuối tuần, hai người liền ở trong
nhà trọ, Trí Khương nấu ăn, Dịch Dương rửa chén trông rất bình yên cùng
hoan hỷ. Đương nhiên, càng đã lâu hơn đợi, là tới một hồi mồ hôi dầm dề
yêu, kỳ thực một lần còn chưa đủ, thông thường sẽ kéo dài đếnbuổi trưa
chủ nhật . Nếu không Trí Khương kiên quyết ngăn lại, vĩnh viễn không bao giờ thoả mãn Dịch Dương còn không biết thời điểm nào có thể đình chỉ.