Chỗ tư mật của cô liền như thế mà bị mở ra cho ánh mắt dõi vào, thân thể mấy ngày không hoan ái có chút không thích ứng nổi, Trí Khương thẹn
thùng dùng tay chắn lại một chút, lại phát hiện cổ tay bị người phía sau nắm thật chặt, cô nhẹ nhàng giãy một cái nhưng không thoát ra được. Dực Phàm cười tà nhìn cô: “Bảo bối đừng động, đợi bọn anh làm em thật
sướиɠ.”
Trí Khương cả kinh, sẽ không phải chơi khẩu vị nặng như roi,
nến, xích gì đó chứ, cô nhất thời hơi sợ. Cô liều mạng muốn khép hai
chân lại, tuy rằng yêu bọn họ, nhưng phương thức như thế cô không tiếp
nhận được.
Dực Phàm đoán cô có khả năng nghĩ đến phương diện đó, vội
an ủi: “Không phải như em nghĩ đâu bảo bối, anh sẽ dùng ngón tay, để em
quen đã.” Dịch Dương cũng nói nhỏ bên tai cô, thần kinh căng thẳng của
Trí Khương thả lỏng, nỗ lực tập trung tinh lực vào âu yếm trêи người để
mau ướt.
Cấm địa nữ tính mấy ngày không bị xâm lấn cảm thấy ngón tay
đàn ông đùa nghịch liền run rẩy, chỉ khi nếm quen, mới nhanh chóng buông thả, to gan nghênh đón ngón tay có thể mang nó tới đỉnh cao sung sướиɠ. Dực Phàm miết hai cái, bảo bối dường như không khẩn trương mấy, nhưng
lại không thấy mật hoa chảy ra.
Anh thuận theo cánh hoa, đưa ngón
xuyên qua hai mép thịt, đi tới ɦσα ɦuyệt phía trêи ɦσα ɦuyệt. Anh cẩn
thật đẩy phầ thịt hai bên ra, liền thấy tiểu hoa hạch ngượng ngùng trốn
bên trong. Anh nhếch môi cười, ngón trỏ duỗi ra dùng lực đè hạt trân
châu lại, như muốn đem nó ấn vào lại trong thân thể.
Cô gái nhỏ bên dưới nhận lấy từng tầng vuốt ve, hơn nữa còn có người liên
tục kϊƈɦ thích chỗ mẫn cảm sau tai và trêи cổ, cô thích ý giãn tứ chi,
mở rộng đùi thon dài, để mặc Dực Phàm bên dưới tùy ý khinh nhờn.
Chỉ
chốc lát, bên trong hoa phùng đã tiết ra chất lỏng trơn ướt, anh liền
dùng niêm dịch này vuốt ve trêu đùa hai mép hoa bên trêи một chút, rồi
dời đến nơi tiêu hồn của cô. Vừa mới chui vào một ngón tay liền bị huyệt thịt chặt chẽ hấp chặt, xúc cảm này khiến anh nghĩ đến lần đầu tiên của bọn họ, anh tiếp tục đưa vào, trong lúc đó còn chuyển động ngón tay,
muốn thủy huyệt nhanh chóng mở ra, căng thêm nữa. Chỉ là đến khi mồ hôi
trêи trán chảy ra, ngón tay cũng chỉ mới vào được một nửa, sợ cô bị
thương, nhưng mà muốn kiên nhẫn như thế anh lại nhịn khong nổi. “Bảo bối chặt quá, xem ra sau này phải mỗi ngày cắm vào mới được, bằng không
chẳng nhét gì vào nổi.”
Dịch Dương đương nhiên đồng ý: “Đúng thế đúng thế, mỗi ngày cắm cũng chưa đủ, tốt nhất là sớm tói một lần, giữa trưa
thêm một lần cũng ok, anh không để ý.” Trí Khương lườm hắn một cái, có
chút buồn rầu. Cô cũng đâu có muốn như vậy, nhưng mà thân thể này cô
không khống chế được mà, nhìn bọn họ nhẫn khổ cực như thế, chính cô cũng không đành lòng nha. Cô chỉ có thể tận lực buông lỏng cơ thể, để ngón
tay đi vào càng nhiều.
Phát hiện bảo huyệt càng lúc càng ướт áт, Dực
Phàm lập tức tàn nhẫn, dùng lực cắm một phát tới đáy, Trí Khương chỉ hừ
nhẹ một tiếng, cũng không khó chịu gì, anh liền yên tâm lui đến cửa
động, rồi lại cắm đi vào.
Cứ thế lặp lại mấy lần, Trí Khương dần dần
nếm được mùi vị, trêи khuôn mặt nhỏ xuất hiện thần thái ɖâʍ mị, tiếng
ngâm ɖâʍ diễm ngân nga trong miệng. Thân thể cô phản ứng thật thành
thật, cong eo, đẩy пɡựᴄ lên cao, Dịch Dương thấy cô đã kϊƈɦ tình, bàn
tay liền tiếp tục âu yếm hai пɡựᴄ cô, hai bầu иɦũ ɦσα tròn trịa dán sát
trong lòng bàn tay hắn, khiến độ ấm hai người nhanh chóng lên cao.Trí
Khương
Tiểu huyệt bên dưới bị cắm đến ra bọt
mép, lấm tấm trêи bàn tay Dực Phàm, anh nhìn bảo bối đã ướt thành một
ghềnh xuân thủy, dừng ra vào lại. Con đang tinh tế hưởng thụ kɧօáϊ cảm
mà đột nhiên anh lại dừng, Trí Khương liền mở to đôi mắt đang khép hờ,
kỳ quái nhìn anh.
Dực Phàm gộp ngón giữa và ngón trỏ lại, lần nữa
chôn vào ɦσα ɦuyệt ướt dầm dề, anh hỏi: “Bảo bối còn nhớ được lần ở
phòng làm việc, lúc cuối không?”
Trí Khương khó khăn nhớ lại, nghi ngờ gật gật đầu, lần đó như muốn ngất luôn.