Trí Khương

Chương 34: Công tác kiểm tra


trướctiếp

Trí Khương vừa mới đóng cửa đã bị một bóng đen ấn lên tường, theo sau đó là tiếng cửa khóa, cổ cô cũng bị tập kϊƈɦ. Dực Phàm như con báo bắt được mồi, vội vã ngửi hương vị trêи cơ thể cô. Anh hôn đi hôn lại trêи làn da trắng ngần của cô, vừa cắn vừa gặm, chỉ chốc lát đã để lại dấu hôn hồng hồng.

Anh vươn lên hôn ra sau tai cô, dùng giọng trầm khàn thì thầm: “Nhớ bảo bối sắp chết rồi!”

Dực Phàm đã bắt đầu cở áo cô ra, còn dùng hạ thân đẩy đẩy cô: “Em đấy, chẳng lẽ không nhớ anh? Không muốn ông xã làm em sao? Hả? Em không muốn được ông xã làm sao?”

Trí Khương cơ bản đã không còn chống cự, thuận theo để anh ᴄởɪ áᴏ len ra, chỉ là lần trước bị Phương Khiết gặp phải trong phòng làm việc, lần này nếu lại bị bắt gặp… Cô nhỏ giọng nhắc anh: “Phòng làm việc có người hay không vậy?”

Dực Phàm vừa cởi vừa bảo: “Không sao, anh khóa cửa rồi, hơn nữa giờ nghỉ trưa không có ai tới đâu.” Quần áo mùa đông thật là khó cởi.

Trí Khương nhìn anh vừa gấp gáp lại có chút vụng về, cũng chủ động phụ anh cở quần với ủng ra. Khi chỉ còn nội y, tuy trong phòng được sưởi ấm nhưng cô vẫn lạnh nổi da gà, nhưng người trước mặt lại áo quần tề chỉnh, cô khẩn cấp muốn hơi ấm trêи người anh, tay bắt đầu không thành thật. Cô vừa cởi hết nút áo liền vòng tay ôm lấy vòng em anh, mặt áp lên lồng пɡựᴄ anh sưởi ấm.

Dực Phàm bị động tác như mèo con của cô khiến lòng mềm như bông, động tác của anh chậm lại, vừa ᴄởɪ զᴜầп áo vừa vuốt ve tóc cô, hôn lên đỉnh đầu cô, “Bảo bối lạnh sao? Không vấn đề, hồi nữa sẽ nóng lên ngay.”

Dực Phàm bồng mỹ nhân trong пɡựᴄ lên, để cô ở trước ghế làm việc, anh giải thích với ánh mắt nghi ngờ của Trí Khương: “Bảo bối, chúng ta đổi mới tí được không?” Nói rồi cũng không chờ cô đồng ý, liền cở quần áp trải ra bàn làm việc.

Trí Khương nhớ lại phim “Bắt gian” kia, hình như là tư thế từ phía sao… Như vậy cũng được sao? Tư thế này không có vấn đề gì chứ? Từ khi phá thân tới nay, bất kể nơi nào, cô cũng ở tư thế ngồi, hiện tài thì lại nửa nằm sấp… Tuy có chút lo lắng, nhưng cô vẫn ngoan ngoãn dùng khuỷu tay chống trêи ban, dang rộng đùi, cong ʍôиɠ chờ anh tới “sưởi ấm” cho cô.

Bởi không nhìn thấy phía sau, cô không biết Dực Phàm đang làm gì, nhưng nghe tiếng loạt xoạt ᴄởɪ զᴜầп áo liền cảm thấy thân thể nóng lên, tiểu huyệt bắt đầu ngứa, còn có chút chất lỏng ấm áp chảy ra, Trí Khương âm thầm chán nản, giờ thì tốt rồi, qυầи ɭót ướt, đợi lát nữa mặc lại sẽ khó chịu cho xem.


trướctiếp