Bạn Trai Tôi Không Phải Là Người

Chương 11


trướctiếp

Nhờ tài ăn uống của Dư Xuyên ban tặng, y một hơi hấp thụ tất cả tinh hoa của thức ăn, Trình Hạo chỉ có thể ăn một bữa cơm không có chút mùi vị nào, màu sắc ảm đạm rất không ngon miệng, nhưng ít nhất cũng có thể lấp đầy dạ dày của hắn.

"Lúc trước tôi đã hứa sẽ cho cậu tiền, nhất định sẽ đưa cho cậu." Dư Xuyên vừa nghịch điện thoại, vừa vểnh tai chú ý đến động tĩnh của Trình Hạo, nói nhỏ: "Tôi mới không giống cậu, lúc nào cũng nói miệng không giữ lấy lời..."

"Tôi..." Suýt chút Trình Hạo đã nghẹn cơm, "Tôi không giữ lời lúc nào?"

"Cậu nói mua đồ ăn xong sẽ quay về, nhưng cậu lại đi tìm việc!"

Trình Hạo nói: "Hôm nay hoàn toàn là do ngoài ý muốn, được được được, xem như lần này tôi sai, nhưng tại sao anh lại nói tôi 'lúc nào cũng' nói không giữ lời?"

"Lần đầu tiên cậu nói sẽ đưa tôi đến dốc tuyết, không phải là không đi sao?"

"Đó không phải là do anh nhầm chỗ sao? Ở Lệ Thành không có dốc tuyết nào cả."

"Tôi nhầm? Tôi cũng có nói dốc tuyết ở Lệ Thành đâu! Cậu tìm không thấy ở chỗ này, không biết đi chỗ khác tìm hả!"

"Trái đất lớn như vậy, anh bảo tôi tìm ở đâu?"

Dư Xuyên nói năng hùng hồn đầy lý lẽ: "Rõ ràng là cậu không muốn đi tìm, không muốn giúp tôi! Cậu còn già mồm át lẽ phải!"

Một lần nữa Trình Hạo lý giải câu thành ngữ "già mồm át lẽ phải", cứng họng không nói nên lời, "Được rồi, là tôi sai được chưa! Lúc đó tôi nên lập tức đến Thiên Kinh tìm dốc tuyết gì gì đó chôn anh xuống!"

"Bây giờ cậu mới nói, đã quá muộn!"

"Không muộn, ngày mai tôi đặt vé đưa anh về nhà. Bây giờ anh hài lòng chưa?"

"Cậu!" Dư Xuyên tức giận cắn môi, nhiệt độ trong phòng phút chốc giảm hơn mười độ. Đồ đạc trong nhà lung lay sắp đổ, xoong nồi va vào nhau kêu "leng keng", đồ đạc trên bàn vương vãi khắp sàn, Bảo Kiếm núp ở trong góc kêu vang, giống như đang xảy ra động đất.

"Này! Anh lại bị sao vậy!" Trình Hạo hết đỡ tủ lạnh lại chạy đi nhặt đồ dưới đất, "Tôi đưa anh về nhà anh còn không vui hả?"

"Tôi có nhờ cậu đưa về nhà sao! Là do cậu nói không giữ lời! Chuyện cậu đã hứa với tôi lại không làm được!" Dư Xuyên bay tới sô pha cuộn mình, "Đồ lừa đảo! Tất cả đều là đồ lừa đảo!"

"Chúng ta có chuyện từ từ nói..." Trình Hạo loạng choạng chạy tới, kéo cổ tay y, "Rốt cuộc anh muốn tôi làm gì!"

Nhưng mà Dư Xuyên chỉ vùi đầu vào cánh tay, tránh khỏi tay hắn, "Đồ nói dối! Tránh ra!"

Trình Hạo bị một lực mạnh đẩy ra, ngồi bệt xuống sàn.

Lúc này, một người hàng xóm đến gõ cửa, "Tình hình nhà cậu thế nào rồi? Muốn đánh nhau thì đừng đánh buổi tối, làm phiền người khác!"

Nhìn thấy cảnh gà bay chó sủa này, Trình Hạo sứt đầu mẻ trán, giơ tay nhận thua, "Dừng tay đi, tôi sai rồi, tôi thật sự sai rồi! Ngày mai tôi không tiễn anh về nhà! Từ nay về sau, anh nói cái gì thì chính là cái đó đã được chưa?!"

Hai tay Dư Xuyên giật giật, giữa khe hở ngón tay lộ ra hốc mắt đỏ bừng, "Đồ lừa đảo! Rõ ràng là cậu sai trước, dựa vào đâu mà tức giận với tôi!"

"Đúng, đúng, đều là lỗi của tôi, không phải anh muốn bảo dưỡng linh thể sao, phải tiết kiệm một ít linh lực..."

Dư Xuyên nhẹ giọng nghẹn ngào, "Quay đầu đi, đừng nhìn tôi!"

"Được rồi, tôi quay đầu chỗ khác." Trình Hạo xoay người, trong lòng nói: Coi như nhường em trai, không có cách nào, ai bảo mạng mình không tốt, luôn rước phải mấy nhóc con khó tính!

Dư Xuyên lặng lẽ lau nước mắt trên má, ra lệnh: "Không được quay đầu nhìn lén!"

"Không quay lại." Trình Hạo thở dài, vẫn là làm khó túi khóc rồi!

Nghe thấy chấn động trong nhà dần dần lắng xuống, trái tim Trình Hạo cuối cùng cũng rơi xuống đất, "Dư Xuyên, tôi bảo đảm với anh những gì tôi đã hứa với anh thì tôi sẽ thực hiện. Đừng tức giận, được không?"

"Vậy cậu có nhớ đã hứa với tôi những gì không?"

"Về chuyện dốc tuyết trước đó tôi thật sự xin lỗi, không thể đưa anh đến đó. Bây giờ chuyện cần thiết là nhanh chóng giúp anh điều trị linh thể, để anh ít nhất trông giống như một người bình thường. Tôi biết anh cũng muốn sống sót, đừng lo lắng, tôi sẽ giúp anh giữ bí mật."

"...Tôi có thể tin tưởng cậu không?"

"Có thể!"

"Nếu cậu còn dám nói dối tôi, tôi sẽ..." Dư Xuyên hung hăng nói, "Tôi sẽ biến cậu trở thành quỷ xui xẻo lần nữa! Uống nước lạnh cũng bị nghẹn!"


trướctiếp