Kết Hôn Thỏa Thuận, Tham Gia Là Được

Chương 5: Anh à, anh chẳng tích cực tương tác gì cả


trướctiếp

Phó Vãn cảm thấy anh cậu thiệt sự chẳng coi mình là người ngoài tí nào.

Đi ra ngoài mấy ngày liền, không buồn nói với cậu câu nào thì thôi, hôm nay vừa mở miệng đã nói lời kinh thiên động địa như thế, trực tiếp kêu cậu đi đăng ký kết hôn luôn.

[Phó Nhị Đại]: Đi thôi, hôm nay à? Đậu nành đeo kính râm nhe răng cười.jpg

[Tề Diệp]: Hôm nay không đi được, anh đang ở thành phố C, vẫn còn vài chuyện chưa giải quyết xong.

[Phó Nhị Đại]: Vậy anh nói làm cái khỉ gì?

[Tề Diệp]: Ây.

Tề diệp đứng trước cửa sổ sát đất ở phòng làm việc của công ty, bầu trời ngoài cửa sổ chìm trong làn sương mù mờ ảo, mưa ở thành phố này cứ mãi không dứt, trời mới trong xanh chẳng được bao lâu đã lại âm u rồi.

Anh cũng chẳng hiểu sao mình lại đề cập chuyện này với Phó Vãn, nhưng khi anh nhìn những dòng tin nhắn đang được tiếp diễn thì cảm giác trống trải kia bỗng biến mất rồi. Tựa như bị một sợi dây vô hình kéo lại, kéo anh về điểm bắt đầu.

[Tề Diệp]: Ngày kia đi nhé, dự báo bảo ngày kia thời tiết đẹp lắm.

[Phó Nhị Đại]: OK, kết hôn thỏa thuận còn chú trọng như thế, không hổ là anh tui.

Tề Diệp nhìn tin nhắn mới trên màn hình điện thoại, anh chợt ngẩn người, khóe môi vừa mới hơi cong lên giờ đã bị đè trở lại.

[Phó Nhị Đại]: Được rồi, em chờ tin nhắn của anh.

[Phó Nhị Đại]: Anh bận đi, em đang ở trường nè, giờ em đi mua lê hấp đường phèn ăn đây.

Màn hình điện thoại của Phó Vãn tối đi.

"Giờ hai đứa mày là kiểu quan hệ tốt đến mức tính ở cùng nhau cả đời luôn à?" An Hạ ngồi bên cạnh hỏi.

"Không tốt thì sao, còn hơn cả trợ thủ đắc lực ấy chứ. Con cái của mấy gia đình như bọn tao có mấy đứa được tự do lựa chọn bạn đời đâu, ba tao muốn lợi dụng tao từ lâu rồi, thà tao tự chọn cho rồi." Phó Vãn đáp.

"Nhưng mà, người trẻ tuổi à, cậu phải biết rằng..." An Hạ bỗng đổi giọng thành cụ già đã trải sự đời, "Hôn nhân và tình yêu luôn liên kết chặt chẽ với nhau, cậu với anh cậu có thứ này không?"

"Ờm..." Phó Vãn ngẫm nghĩ, "Kết hôn thỏa thuận không phải chỉ là hợp tác thôi à, kết hôn xong là OK rồi. Với lại, sau này anh tao thế nào cũng dần dần tiếp quản Hân Tự, bên dưới tập đoàn có bao nhiêu công ty như thế, ai ai cũng phải xem xét ý kiến của ảnh hết, ảnh ứ cần mấy thứ như tình yêu đâu."

An Hạ: "..."

Cứu, cứu với! Tư duy của thằng nhóc này hợp lý vãi chưởng, việc đã đến nước này thì cậu ta cũng chẳng thể kéo Phó Vãn lại được.

Nhưng mà cậu ta tin tưởng nhân phẩm của Tề Diệp, dựa theo mức độ thiên vị Phó Vãn của anh thì có lẽ Phó Vãn cũng không chịu thiệt đâu.

"Đi thư viện không?" An Hạ hỏi, "Tao muốn đi đọc sách một lát."

"Không đi đâu." Phó Vãn đeo balo lên vai, "Tao đi kiếm trò vui cho mình đây."

Phó Vãn vốn định về nhà livestream để bổ sung cho đủ thời gian cậu đã ký với nền tảng, cơ mà cậu vừa mới ngồi lên xe nhà Tề Diệp thì bỗng đổi chủ ý.

Bảy giờ tối, tại thành phố C, hội nghị mới vừa kết thúc.

Trợ lý vội vội vàng vàng đi tới bên cạnh Tề Diệp, khẽ nói mấy câu.

Vốn dĩ Tề Diệp chẳng có biểu cảm gì, sau khi nghe xong trên gương mặt lạnh lùng kiêu ngạo của anh thoáng hiện vẻ kinh ngạc: "Sao em ấy lại tới đây?"

Anh rời khỏi phòng hội nghị, đi thang máy xuống dưới tầng.

Dưới đại sảnh tầng một, có thiếu niên nọ mặc áo hoodie đang ngồi bên cạnh cửa sổ.


trướctiếp