Kết Hôn Thỏa Thuận, Tham Gia Là Được

Chương 4: Con thỏ gặm cỏ gần hang


trướctiếp

Tề Diệp biết rõ là mình chẳng làm gì cả, nhưng trong ánh nhìn chòng chọc của người xung quanh, chả hiểu thế nào mà cứ như anh đã thực sự làm gì đó rồi.

Hai suy nghĩ này cứ bám riết lấy anh chẳng buông, trong lúc thất thần, anh cầm ly cà phê Phó Vãn vừa mới uống lên.

Hôn môi gián tiếp!

Khái niệm kinh thiên động địa này bỗng lóe lên trong đầu Tề Diệp.

Trong thoáng chốc, anh đã hoàn toàn tỉnh táo và nhận thức rõ ràng về tình trạng của mình dạo gần đây...

Anh có chút xíu dục vọng trần tục với Phó Vãn.

"Ngoại cứ yên tâm ạ." Phó Vãn vẫn đang nói chuyện với bà Tề, "Chắc chắn nhà con sẽ giúp đỡ hết sức có thể. Quan hệ của con với anh con tốt lắm, có thể bỏ qua luôn quá trình mài dũa sau khi kết hôn, tụi con tiến thẳng vào trạng thái của cặp vợ chồng già."

"Vậy là được rồi, đều là duyên số cả." Bà ngoại mỉm cười hiền hậu, nhắc lại một vài chuyện cũ, "Lần đầu Vãn Vãn tới nhà bà chơi được mẹ mặc váy xinh, lúc đó bà còn đùa bảo sau này để con làm công chúa nhỏ của anh Tề Diệp."

Phó Vãn: "..."

Chuyện gì không nên nhắc lại bà đều nhắc lại hết rồi này.

Đây là lịch sử đen tối của cậu, cũng là lịch sử đen tối của Tề Diệp.

Dù sao thì vào một ngày đẹp trời nào đó, "cô em gái" hay nhõng nhẽo được Tề Diệp dỗ dành nửa tháng trời bỗng xốc tung váy lên trước mặt anh cũng chẳng phải ký ức đẹp đẽ gì cho cam.

Cứ thế, cuộc nói chuyện rơi vào sự yên lặng chết chóc.

Phó Vãn đá đá chân Tề Diệp mấy cái, ý bảo mình phải đi rồi.

Tề Diệp đang chìm trong những suy nghĩ trần tục bị cậu đá tỉnh luôn, anh ném cho cậu một ánh nhìn phức tạp.

"Ngoại ơi, con đưa em ấy tới gặp ngoại rồi, lát nữa con còn phải đến công ty, để con đưa em ấy về trước nhé." Tề Diệp lễ phép nói với bà ngoại.

"Rồi rồi, đi đi." Bà ngoại đáp.

Trên đường đi khỏi nhà chính, Phó Vãn không gặp cái tên anh họ bị Tề Diệp bịa tên tới lui nữa.

"Ngoại thích anh lắm đấy." Cậu bảo.

"Ngoại thích em hơn." Tề Diệp đỡ Phó Vãn lên ghế phó lái rồi cúi người thắt dây an toàn giúp cậu, "Lần nào anh về bà cũng hỏi về em."

"Em luôn được mọi người yêu thích mà." Phó Vãn dựa lưng vào ghế, thoải mái tự nhiên coi Tề Diệp như tài xế. Mãi không thấy anh trả lời, cậu xoay đầu qua hỏi, "Phải không anh?"

"Vâng vâng vâng." Tề Diệp không tập trung lắm, anh qua loa đáp.

Đồ án tốt nghiệp của Phó Vãn là thiết kế game, cậu kéo cửa sổ của ô tô xuống một khe nhỏ rồi cầm laptop của Tề Diệp, cúi đầu chỉnh sửa lại phương án.

Phần mềm trò chuyện khi nãy cậu mới đăng nhập nhảy ra một tin nhắn...

[An Hạ]: Vãi, mày thấy Tề Diệp đăng cái gì ở vòng bạn bè chưa? Ổng kêu ổng sắp kết hôn kìa!

[Phó Nhị Đại]¹: Chưa kịp xem.

[1] Phó nhị đại đồng âm với phú nhị đại.

An Hạ là một người bạn Phó Vãn quen trên đại học, cậu ta học nghệ thuật phát thanh và dẫn chương trình, cả hai bọn cậu đều là streamer ký với nền tảng Bình Tâm TV.

[An Hạ]: Haiz, bạn nối khố của mày kết hôn mà không thèm bảo với mày luôn à.

[An Hạ]: Vãn Vãn đáng thương biết mấy, cp của mày không cần mày nữa rồi, bao nhiêu người sập phòng đây này.

Nói đến cp cũng có nhiều thứ thú vị lắm, Phó Vãn nhìn điện thoại bật cười.

Đầu năm nay, chỉ cần hai người nào có quan hệ tốt một xíu là có thể ghép thành cp.

Ví dụ như cậu với Tề Diệp ấy, không chỉ thành cp đâu, hai người còn chiếm 1/3 đất của diễn đàn trường đại học luôn.

"Cười gì thế?" Tề Diệp nhận thấy cậu đang vui lắm.

"Anh đăng lên vòng bạn bè à?" Phó Vãn hỏi.

"Ừm, anh điều chỉnh chế độ rồi, chỉ có người của công ty với cả mấy người bạn chúng ta thân thấy thôi." Tề Diệp đáp, "Tạm thời chưa công khai việc mình kết hôn, hôm tổ chức hôn lễ cũng chỉ cho truyền thông của chúng ta vào. Anh nói vậy em hiểu không?"

"Hiểu." Phó Vãn nói, "Em là nhân viên làm theo giờ, khi có người khác nhìn thì em là vợ anh, còn những lúc khác thì em là anh em của anh."


trướctiếp