Trò Chơi Đang Load

Chương 64: Tim sống và sườn dê nướng


trướctiếp

Trò chơi: Atlantis thất lạc

Chương 64: Tim sống và sườn dê nướng

—-— ♥• •♥ ——-

Tạ Tịch lớn gan suy đoán, quả tim này khẳng định là cho ác ma ăn.

Nghĩ cũng biết, người bình thường sao lại đi ăn thứ này được chứ?

Mặc dù không biết Randy làm cậu sống lại bằng cách nào, nhưng hiển nhiên y sợ mình hồi sinh một ác ma giả danh Seyin, cho nên đang thử thăm dò cậu.

Như vậy vấn đề ở đây là, Tạ Tịch chắc chắn cậu không phải là ác ma, nhưng sao cậu lại cảm thấy quả tim sống thơm ngon mỹ vị như sườn dê nướng được? Càng chết người chính là cậu càng lúc càng đói, càng có xúc động muốn ăn hơn.

Nếu không có Bánh Bao Xá Xíu, cậu đã sớm coi trái tim như sườn dê nướng mà ăn đến say sưa ngon lành rồi.

Sau đó sẽ bị Randy giết chết trong mơ, tiến độ nhiệm vụ trở về 0... Cũng không biết sau này còn có cơ hội tiến vào trong mơ không nữa!

Về phần vì sao cậu lại nhìn quả tim thành sườn dê nướng, khẳng định là do Randy, đây là giấc mơ của y, chuyện xảy ra đều chịu sự điều động từ ý chí của y.

Randy cảm thấy người y hồi sinh không phải là Seyin mà là ác ma, cho nên nhận định Tạ Tịch sẽ muốn ăn trái tim này, dưới sự quấy nhiễu mạnh mẽ từ ý chí của y, Tạ Tịch vốn không muốn ăn lại thực sự nhìn trái tim thành sườn dê nướng.

Tạ Tịch oan, oan lắm luôn!

Có điều đứng ở một góc độ khác mà suy nghĩ, có phải "kiếp trước" Randy đã hồi sinh một ác ma hay không, cho nên ký ức này mới ăn sâu bén rễ như thế.

Nghĩ như vậy, cậu lại cảm thấy tên biến thái chết tiệt này rất đáng thương.

Tạ Tịch tâm tình phức tạp, chỉ có thể chửi một câu X ngu ngốc cho hả giận.

Đối mặt với đĩa thức ăn quỷ dị khi thì thơm ngào ngạt khi thì đẫm máu, Tạ Tịch nhịn xuống, cậu nhíu chặt lông mày hỏi: "Tại sao phải cho ta ăn cái này?"

Randy giật mình, trong giọng nói có mấy phần run rẩy khó phát hiện: "Ngài không thích sao?"

Thích cái quỷ, ai muốn ăn trái tim hả!

Rồi xong, lại biến thành sườn dê nướng, độ lửa vừa vặn, ngoài xốp trong mềm, mùi thơm nức mũi, thật đói...

Véo Bánh Bao Xá Xíu một cái, mèo nhỏ vừa kêu, Tạ Tịch lập tức tỉnh táo lại: "Đây không phải là tim sống sao? Thứ này có thể ăn hả?"

Tròng mắt Randy đột nhiên rụt lại, sâu trong đáy mắt có vẻ không dám tin và mừng rỡ như điên: "Do tôi không tốt, tôi hồ đồ rồi, vậy mà mang thứ này lên cho ngài ăn, để ta bỏ đi, đổi sườn dê nướng mà ngài thích ăn nhất."

Tạ Tịch: "..." Cậu buồn nôn đến độ ăn không nổi sườn dê non rồi đây này!

Randy bưng trái tim nóng hổi đi, rất nhanh đã trở lại, y mỉm cười, trong mắt có độ ấm: "Để cậu chủ đợi lâu rồi."

Y mở nắp món ăn ra...

Tạ Tịch im lặng.

Sao vẫn là trái tim vậy! Nguyên một quả, đỏ bừng, còn đang đập nữa chứ!

Tạ Tịch chưa từng thấy tim người, chỉ từng thấy tim lợn, chẳng qua nghe nói hai thứ này khá giống nhau, cho nên... Đây là tim người đúng không?

Chuyện gì xảy ra vậy? Chẳng lẽ cậu bị lộ rồi? Chẳng lẽ Randy còn đang thử thách cậu? Đến tận hai lần hả?

Randy dịu giọng nói: "Mau ăn thôi, chắc ngài đói bụng lắm rồi."

Ăn cái đầu quỷ nhà anh ấy, Tạ Tịch nhìn trái tim đỏ tươi, cậu sắp nôn rồi đây này!

Bánh Bao Xá Xíu hít hít mũi, kêu meo meo:: "Thơm quá, đây chính là sườn dê nướng sao?"

Tạ Tịch: "???"

Bánh Bao Xá Xíu thèm ăn cực kỳ: "Mèo có thể ăn dê mà? Nhìn thật ngon."

Theo Bánh Bao Xá Xíu mở miệng, Tạ Tịch lại nhìn về phía bàn ăn, trái tim đẫm máu dầm dề lại biến thành sườn dê nướng.

Chuyện này...

Cậu không nhúc nhích, Randy đè thấp giọng gọi: "Cậu chủ?"

Tạ Tịch giật thót, nghe được trong giọng nói của y có sự hoài nghi.

Nếu không ăn nữa nhất định sẽ bị "hiểu lầm"! Nhưng cậu không xuống tay được, chỉ cần Bánh Bao Xá Xíu không lên tiếng, cậu nhìn sườn dê nướng kia thành tim sống, tản ra mùi tanh gay mũi, muốn bao nhiêu buồn nôn có bấy nhiêu, cho dù biết đó thực sự là sườn dê nướng cậu cũng không bỏ nổi vào miệng!

Quả nhiên ở trong lòng Randy cậu chính là một ác ma điển hình.

Đã chắc chắn như thế y còn thăm dò làm chi, xử cậu là xong!

Tạ Tịch không hiểu nổi loại tâm tình này – Nếu không phải đang đứng ở biên giới của sự tuyệt vọng cùng cực thì ai sẽ sống chết nắm lấy một sợi tóc vừa đụng vào đã đứt chứ?

Sự vui sướng dâng lên trong mắt Randy rút đi: "Ngài không muốn ăn sao?"

Tạ Tịch biết, chỉ cần cậu kiên trì, ăn hết thứ nhìn giống trái tim sống nhưng thực ra là sườn dê nướng này thì có thể xóa bỏ hơn một nửa sự hoài nghi của Randy.

Thế nhưng... cậu không làm được!

Cậu miễn cưỡng ăn một miếng thôi cũng nhất định sẽ phun ra!


trướctiếp