Trò Chơi Đang Load

Chương 4: Em có bằng lòng trở thành cô dâu xinh đẹp nhất của ta không?


trướctiếp

Trò chơi: Tình yêu bên trái hay là bên phải (04)

Chương 004: Em có bằng lòng trở thành cô dâu xinh đẹp nhất của ta không?

Bằng không cái gì?

Đoạn sau Tạ Tịch không nghe được, đầu đã rời khỏi thân thể thì lấy đâu nghe hiểu đối phương nói gì!

Tạ Tịch không cảm thấy đau đớn, nhưng cảnh tượng trước mắt quá kinh dị, có ai từ góc độ này nhìn thấy cơ thể của chính mình chứ? Có thấy cũng đều ngỏm tỏi cả rồi.

Dưới góc phải tầm nhìn xuất hiện nhắc nhở load, thời gian còn lại mười giây. Nếu không thể load kịp trong thời gian đếm ngược thì sẽ thế nào? Đầu và thân tách rời mà chết? Còn hiện thực thì sao?

Tạ Tịch không có hứng thú mạo hiểm, cậu nhanh chóng load, đầu trở lại thân thể.

Giọng nói của quản gia lại vang lên bên tai cậu: "Bá tước Aix gửi thư mời..."

Sau khi chết liên tục hai lần, câu nói này đã thành bùa đòi mạng.

Tạ Tịch quan sát quản gia một chút, trước đó cậu không nghĩ quá nhiều, chỉ cho đây là NPC dẫn dắt cậu thích ứng hoàn cảnh trò chơi, trăm lần nghìn lần không ngờ tới đây cũng là Boss ẩn.

Dùng một con dao mỏng chém đứt đầu người không phải là chuyện một người bình thường có thể làm.

Tạ Tịch chỉ không hiểu, sao một lời không hợp đã chém đầu? Chẳng qua là đi dự một tiệc rượu mà thôi, sao lại nổi điên lên? Do hai người này quá tâm thần hay bữa tiệc này có hàm nghĩa đặc biệt khác?

Tạ Tịch phát hiện load không có tác dụng lớn bao nhiêu. Phải lựa chọn kiểu gì? Nếu không đi, vampire bắn cậu một tiễn; đi, quản gia chém đầu cậu. Chọn thế nào cũng phải chết, làm sao đây?

Chỉ có thể thử lựa chọn thứ ba một chút - Không nói đi hay không đi.

Trực giác của Tạ Tịch nói cho cậu biết, dạng lập lờ nước đôi này cũng không đáng tin. Trước mắt chỉ có thể tính toán từng bước một, may mắn cậu lựa chọn miễn đau vết thương chí mạng, cũng không sợ "chết" nhiều thêm mấy lần.

Cậu không lên tiếng, quản gia lại gọi cậu: "Cậu chủ?"

Tạ Tịch dáng vẻ bồn chồn, quả nhiên đôi mắt Randy tăng thêm chút hơi ấm, cẩn thận để ý trong giọng nói của hắn còn giấu chút chờ mong.

Trước đó Tạ Tịch không lưu ý đến những điểm này, bây giờ lại nhận thấy rõ ràng, đồng thời cậu còn cảm thấy khí lạnh âm u không biết từ chỗ nào truyền tới...

Vampire tóc bạc chắc hẳn cũng ẩn nấp đâu đó, hắn ta đang nghe bọn họ nói chuyện, tích lũy điểm nộ khí.

Tạ Tịch căng thẳng, tranh thủ thời gian giấu đi biểu cảm trên mặt.

Quản gia cũng thấp giọng hỏi: "Ngài không muốn đi sao?"

Tạ Tịch: "..." Tôi không có, không hề có ý đó, đừng nói lung tung!

Một giây sau, nhiệt tình trong mắt quản gia nguội lạnh dần, khóe miệng dần mím xuống: "Ngài muốn đi sao?"

Tạ Tịch: "!" Rốt cuộc muốn cậu trả lời thế nào?

Khóe miệng quản gia lại nhếch lên, lộ ra một nụ cười vô cùng dịu dàng nhưng đôi mắt lại không có tí hơi ấm.

Tạ Tịch ý thức được rằng, nếu cậu không nói "không đi", đầu cậu sẽ lìa khỏi cổ, mà nói rồi trái tim cũng bị bắn một tiễn!


trướctiếp