Tru Hạc

Chương 9: Tại sao Môn chủ lại che chở tên phàm nhân kia như thế


trướctiếp

Biên tập: Christine

Sáng sớm hôm sau, Phục Phong lão đầu phái người gọi Thường Gia Tứ đi. Ngư Mạc sợ Gia Tứ gặp phiền phức, sốt ruột theo sau, ở ngoài cửa đợi hồi lâu mới thấy Gia Tứ đi ra.

Ngư Mạc vội vàng tiến lên hỏi: “Sư phụ tìm ngươi làm gì?”

Trên mặt Thường Gia Tứ vẫn còn mang vẻ sững sờ, kỳ quái nói: “Phục Trưởng lão hỏi ta… Có muốn làm đồ đệ của ngài không.”

“Cái gì?! Thật không?” Ngư Mạc không dám tin.

Thường Gia Tứ gật gật đầu: “Ngài hỏi ta có muốn tu hành ở Thanh Hạc Môn không, nếu ta không muốn bái ngài làm thầy, còn có thể tới chỗ Triết Long Trưởng lão của Kim Bộ học kỹ năng.”

“Sao sư phụ đột nhiên lại…” Ngư Mạc như hòa thượng sờ mãi không thấy tóc, song chợt nảy ra suy nghĩ, “Ta biết rồi, nhất định là do mấy ngày trước ta đi tìm Tống Sư huynh! Lúc đó mặc dù huynh ấy nói không rảnh rỗi viết khẩu quyết phương pháp vận khí cho ta, nhưng huynh ấy đồng ý với ta rằng nếu gặp Môn chủ là sẽ nhắc đến các ngươi, nhất định là huynh ấy hỗ trợ! Ta phải tìm thời gian để đa tạ huynh ấy mới được.” Ngư Mạc càng nói càng mừng rỡ, mặt đỏ bừng lên.

“Thật à, vậy thì tốt.” Gia Tứ cũng cười theo.

“Có điều, ngươi đã chọn nơi nào tu luyện? Muốn đi chỗ Triết Long Trưởng lão kia không? Người của Kim Bộ chưởng quản phòng ngự trong môn, tu vi của Triết Long Trưởng lão Kim Bộ lợi hại lắm. Hắn ta và Phá Qua Trưởng lão thường xuyên theo bên cạnh Môn chủ, nếu ngươi đi theo hắn ta, hẳn là sẽ tốt hơn ở đây.” Tuy rằng nói như vậy là bất kính với sư phụ, nhưng Ngư Mạc vẫn không khỏi nói ra sự thật.

Ai ngờ Gia Tứ dùng sức lắc đầu: “Vì sao muốn đi nơi đó chứ, ta vốn là vì tu hành với ngươi mới luyện cái này, đi đâu luyện chẳng phải là giống nhau cả à, dù sao ta cũng không thể thành tiên.”

Nghe lời này, Ngư Mạc bẹp miệng suýt nữa cảm động muốn khóc, lại bị Gia Tứ che mắt trêu chọc nở nụ cười.

Tin tức này khiến bọn họ vui vẻ không thôi, nhưng đối với những đệ tử khác thuộc Thủy Bộ thì trong lòng lại không vui vẻ như vậy.

Những người được chọn làm học đồ của Thanh Hạc Môn ai mà không tự cao tự đại, luôn cho rằng ngày sau có thể siêu quần xuất chúng đại sát tứ phương, hiện nay tự dưng lại thành đồng môn với một người phàm chẳng hiểu cái quỷ gì, không phải là kéo hết Thủy Bộ đệ tử bọn họ xuống hay sao? Thực sự mất mặt!

Đương nhiên, đây vẫn chỉ là một trong số đó, điều thật sự khiến người ta không khoái chính là người phàm này còn không bình thường, trong bụng y có viên nội đan bảo bối. Nếu người phàm này có thể hiểu được điều huyền bí bên trong, cũng không phải là không có khả năng tu vi tiến triển cực nhanh, như vậy y sẽ leo lên đầu rất nhiều người! Giống như heo chó nuôi trong nhà bỗng nhiên thành khách quý, há có thể nhẫn nhịn?!

Chỉ là, bất kể loại tình cảm này có là xem thường, đề phòng hay đố kị, cuối cùng suy xét trong đó đều biến thành địch ý đối với hai huynh đệ Thường gia, khiến cuộc sống của Gia Tứ ở Thủy Bộ ngày càng khó khăn. Kết quả như thế, y xem như đã sớm chuẩn bị, nhưng đi đâu cũng thận trọng lại cũng vẫn có sơ sót, rốt cuộc vẫn bị người khác bắt được nhược điểm.

Không phải sao, cây bạch quả trong vườn cây đã kết quả, là linh quả cao cấp, bình thường đều do một số đệ tử dày dặn kinh nghiệm của Thủy Bộ đi hái, nhưng lần này không biết vì sao những đệ tử đó lại bị đau bụng, còn người khác cũng có công chuyện riêng, nhiệm vụ khó khăn này đổ lên đầu Gia Tứ.

Quả bạch quả to và đẹp, nhưng vỏ cực kỳ mỏng, dùng sức hơi mạnh một chút là đã tràn ra nước, quả sẽ vô dụng, cuối cùng Gia Tứ cũng lấy được bốn, năm quả một cách mỹ mãn, song vẫn không giữ được những quả còn lại.

Gia Tứ biết lần này mình phải chịu khổ rồi, quả nhiên mới giao đồ lên đã có người tìm tới cửa, người đến còn là người quen cũ. Nhìn nữ đệ tử áo lam có khí thế hùng hổ trước mắt, Gia Tứ mới nhận ra rằng hóa ra bạch quả là dành cho vị Mi Vu Mộc Bộ mấy ngày trước muốn dùng kim đâm cậu.

Chẳng lẽ lần trước thoát khỏi độc thủ của đối phương, bây giờ vẫn bị giết sao?


trướctiếp