Không Được Ngấp Nghé Hệ Thống Xinh Đẹp

Chương 7: Nguy hiểm, yêu cầu xóa dữ liệu nhiễm virus ngay lập tức


trướctiếp

Edit: Lune

Bùi Thanh Nguyên vừa dứt lời, trong lớp yên tĩnh đến độ có thể nghe thấy cả tiếng kim rơi, nghe được cả tiếng lá cây bị gió thổi.

Châu Phương cũng rất bất ngờ, cô ổn định lại cảm xúc trong lòng rồi mới lên tiếng: "Cũng được, vậy thì chúc mừng bạn Bùi Thanh Nguyên đã trở thành lớp trưởng lớp A3 chúng ta. Khai giảng kỳ này xong, chúng ta đã là học sinh lớp 12, việc học vô cùng căng thẳng, cho nên hi vọng các em có thể phối hợp với công việc của lớp trưởng, cùng nhau tiến bộ."

Cô chủ nhiệm nói xong lời khách sáo, trong lớp cuối cùng cũng vang lên tiếng vỗ tay thưa thớt, còn có không ít người tỏ vẻ nghi hoặc quan sát Bùi Thanh Nguyên.

Có bạn nữ thì thầm với bạn cùng bàn của mình: "Vừa nãy mình muốn lấy điện thoại ra chụp ảnh cực, làm sao bây giờ, mình không muốn nhằm vào cậu ấy chút nào. Mặc kệ thành tích của cậu ấy ra sao thì ít nhất lớp trưởng lớp mình bây giờ cũng là lớp trưởng đẹp trai nhất trường, có thể diện lắm á..."

Lâm Tử Hải nghe tiếng xì xào phía sau, không cam lòng mà siết chặt bút trong tay.

Vì sao bị nhằm vào như thế mà Bùi Thanh Nguyên vẫn có thể bình tĩnh đến vậy?

Cậu ta nghĩ bụng dạ người này thật khó lường.

Bình thường Lâm Tử Hải vào học đều rất tập trung nghe giảng, hôm nay ngay cả tiết Toán của cô chủ nhiệm còn không nghe vào. Ngồi bứt rứt mãi mới hết tiết, chuông vừa vang lên đã lập tức chạy đến nhà vệ sinh, lấy điện thoại ra gửi tin nhắn.

Ngón tay của cậu ta do dự mãi trên màn hình cảm ứng, gõ rồi lại xóa, mãi mới gửi được một câu hoàn chỉnh.

[Tiểu Ngôn, tội cậu quá, tên Bùi Thanh Nguyên kia đáng ghét cực kỳ.]

Lâm Tử Hải rất thân thiết với Bùi Ngôn, trước đó Bùi Ngôn là lớp trưởng còn cậu ta là lớp phó học tập. Rất nhiều công việc trong lớp đều do hai người phụ trách, thành tích cũng đều đứng tốp đầu.

Lần này sau khi biết được chuyện hoang đường xảy ra trong nhà bạn tốt của mình, cậu ta lập tức muốn trả thù cho Bùi Ngôn.

Cậu ta vốn đã không ưa Bùi Thanh Nguyên mới chuyển đến học kỳ này. Cậu ta từng hỏi qua, biết Bùi Thanh Nguyên không hề có kết quả thi đầu vào mà vào thẳng lớp bọn họ, nghĩ thôi đã biết là chuyển trường nhờ quan hệ.

Khi đó cậu ta còn chưa biết chuyện ly miêu hoán thái tử, nhưng vừa thấy ngoại hình của Bùi Thanh Nguyên, cậu ta không cần nghĩ đã cảm thấy đây chắc chắn là người không quan tâm đến việc học, chỉ lo yêu đương nhăng nhít với các bạn nữ hoặc là bận việc khác, kiểu gì cũng sẽ kéo thấp tỷ lệ đỗ đạt của lớp họ.

Cậu ta làm lớp phó học tập nên ghét nhất kiểu người lãng phí thời gian như vậy, dốt nát, chỉ dựa vào cái mặt để nhận lấy sự ưu ái của người khác. Truyện Việt Nam

Mà sau khi biết được chuyện giật gân này từ chỗ Bùi Ngôn, cậu ta lập tức đánh giá Bùi Thanh Nguyên thành một kẻ bại hoại lòng dạ hiểm ác. Vì thế Lâm Tử Hải đã nghĩ ra một cách, đó là muốn đề cử Bùi Thanh Nguyên làm lớp trưởng.

Trong lớp, ngoài mấy đứa hèn nhát ra thì rất ít người có thiện cảm với học sinh chuyển trường Bùi Thanh Nguyên này. Đối với một người học hành kém cỏi, cũng không được ai ưa như thế mà để làm lớp trưởng thì kiểu gì cũng như tra tấn, sẽ không có ai nghe lời hắn cả, nhất định sẽ thành trò cười cho thiên hạ.

Do thế, sau khi Lâm Tử Hải trao đổi với đám bạn thân thiết trong lớp đã quyết định mở cuộc bầu chọn bất ngờ này. Trong lớp chỉ có ngần ấy người, nên vấn đề chọn ai hay tin đồn thiếu gia thật thiếu gia giả cũng đã được truyền vào tai mọi người.

Ban đầu cậu ta định nói cho Bùi Ngôn biết sau khi việc đã thành công, dành cho đối phương một niềm vui bất ngờ. Cuối cùng, chẳng ngờ Bùi Thanh Nguyên không để ý đến lời khuyên ngăn của cô Châu mà lại đồng ý chuyện này. Tuy mục đích của cậu ta đã đạt được, nhưng nhớ đến vẻ mặt của Bùi Thanh Nguyên khi nói chuyện ban nãy, Lâm Tử Hải lại không sao vui nổi.

Vẻ mặt Bùi Thanh Nguyên lúc đó hoàn toàn không có chút sợ sệt nào.

Cậu ta cầm điện thoại ngồi chờ trong nhà vệ sinh. Chẳng bao lâu sau Bùi Ngôn đã nhắn lại.

[Có chuyện gì à? Sao đột nhiên lại nói vậy?]

Lâm Tử Hải nghiến răng, gõ chữ thoăn thoắt, kể lại chuyện xảy ra ban nãy.

[Bùi Thanh Nguyên được chọn làm lớp trưởng, cô Châu có vẻ rất thích nó.]

Dĩ nhiên cậu ta không thể nói việc chọn Bùi Thanh Nguyên làm lớp trưởng vốn do cậu ta lên kế hoạch trước. Vì kế hoạch này không đạt được hiệu quả như mong muốn nên nói ra cũng chỉ tổ mất mặt.

Nhưng sau khi tin nhắn này được gửi đi, mãi không thấy Bùi Ngôn nhắn lại.

Chuông vào tiết học vang lên, Lâm Tử Hải không đợi thêm được nữa, vội vàng rời khỏi nhà vệ sinh về lớp.

Bùi Thanh Nguyên thấy dáng vẻ gầy gò của lớp phó học tập đi vào, hơn nữa còn liếc thoáng qua mình.

Vừa nãy cũng là cậu ta dẫn đầu giơ tay đề nghị bầu chọn, có vẻ như cậu ta rất căm thù hắn thì phải.

Hắn không biết vì sao, nhưng đối diện với bốn mươi hai người mang lòng căm ghét trước mặt này, nguyên nhân đã không còn quan trọng nữa.

Bùi Thanh Nguyên nhớ kỹ cái tên này trong lòng, sau đó mang vẻ mặt không gợn sóng nhìn ra ngoài cửa sổ.

Sân trường Trung học số Hai không rộng lắm, hắn ngồi ở gần cửa sổ có thể trông thấy cổng trường phía xa xa. Sân trường lúc này hoàn toàn yên tĩnh, cổng trường cũng không có bóng người, phòng bảo vệ đang đóng kín cửa, không thấy được bên trong đang làm gì.

La Chí Xương giờ đang ngồi trong đó phải không?


trướctiếp