Ở Mạt Thế Dưỡng Tang Thi Vương

Chương 4: Nhật ký của Tang Thi Vương


trướctiếp

Ngày thứ 1.

Tôi đã quên rất nhiều chuyện.

Nơi tỉnh lại là một phòng thí nghiệm ở trường học, bên cạnh là khối băng chưa tan hoàn toàn, tôi cái gì cũng không nhớ rõ, không biết bản thân vì cái gì lại ở chỗ này. Kỳ quái nhất chính là, nơi nào cũng không có người, giống như chỉ còn lại một mình tôi.

Ngày thứ 2.

Tôi đã đi rất xa rồi, cho dù là nơi nào cũng không có dấu vết con người từng ở từ rất lâu, ven đường có rất nhiều thực vật sinh ra biến đổi kỳ dị.

Hôm nay đã một ngày đêm không ăn cơm, không uống nước, cũng không có dừng lại nghỉ ngơi, nhưng tôi lại không cảm giác được bất kỳ chỗ nào không khỏe. Cảm thấy thân thể của mình thật xa lạ, thậm chí không thể linh hoạt mà khống chế.

......

Ngày thứ 54.

Trên đường đi xem cây gỗ sam biến dị loại A2, gặp được một đội người, ba nam hai nữ.

Trước thời khắc đó, tôi còn tưởng rằng nhân loại đã diệt vong.

Bọn họ tựa hồ vừa mới trải qua xong một đợt chiến đấu, có một cô bé khá nhỏ tuổi trong đội trên tay phát ra một đốm sáng, nàng thay phiên xử lý thương thế cho những người khác, miệng vết thương bị đốm sáng kia đụng đến liền thực mau khép lại.

Tôi muốn cùng bọn họ giao lưu một chút, nhưng khi đi ra, biểu tình bọn họ nháy mắt vặn vẹo.

Có người như sắp chết mà hô to một tiếng sau đó phóng ra một ngọn lửa hướng tới đây, mà một người khác có thể điều khiển gió thì vội vã muốn mang theo đồng bạn chạy trốn.

Ngọn lửa trình độ này không thể tổn hại đến thân thể, nhưng tôi không đuổi theo.

Bọn họ giống như thực sợ hãi tôi..... Hoặc là nói sợ hãi vẻ ngoài này.

......

Ngày thứ 67.

Tìm được một chỗ nhân loại tụ tập.

Sau khi che giấu những đặc điểm đặc thù của bản thân, là có thể thuận lợi mà cùng bọn họ giao lưu; nhưng khi bại lộ ra vẻ ngoài, bọn họ lập tức làm ra tư thế đề phòng chiến đấu.

Tôi đoán không sai, bọn họ xác thật cảm thấy sợ hãi vẻ bề ngoài của tôi, tràn ngập địch ý.

Vì không muốn cùng bọn họ phát sinh chiến đấu, cho nên tôi rời đi.

......

Ngày thứ 325.

Trấn trên tới một đám người, trong đó có một cậu bé nhỏ tuổi bị còng tay, dường như tất cả mọi người đều ngược đãi hắn.

Tôi không thích chuyện như vậy.

Trong lúc bọn họ nghỉ ngơi, tôi thả cho hắn chạy trốn. Hắn đi theo phía sau tôi, nói muốn cùng tôi sinh sống, nhưng thấy được tinh thể trên trán, lại lộ ra biểu tình sợ hãi.

Tôi nghĩ hắn chỉ là cần một nơi sinh hoạt yên ổn, cho nên đưa hắn đến chỗ nhân loại tụ tập gần đó.

......

Ngày thứ 328.

Tôi đại khái đã hiểu được vì sao người khác sẽ sợ hãi mình.

Cậu bé kia lại quay về rồi, hắn nói hắn bị nhiễm virus, không muốn biến thành quái vật không lý trí, cầu xin tôi giúp hắn.

Nhưng tôi không biết nên giúp hắn thế nào, hắn ở ngay trước mắt tôi biến thành loại sinh vật có bề ngoài giống tôi.

Sau khi biến thành như vậy, hắn giống như mất đi lý trí, hoặc là nói đánh mất "trí tuệ" con người, chỉ còn lại bản năng kiếm ăn, cho dù tôi liên tục cố gắng vực dậy tinh thần hắn, cũng chỉ có thể "nghe" thấy tiếng rên ê a muốn chắc bụng.

Trước khi có được ý thức, tôi... cũng là cái dạng này sao?

Ngày thứ 329.

Tôi muốn thử nuôi nấng hắn.

Hắn đối với bất kỳ thứ gì tôi có thể ăn đều không hề hứng thú, cho dù cưỡng ép đổ vào miệng cũng sẽ nhổ ra, chỉ có tinh thể trong sinh vật biến dị hấp dẫn hắn. Nhưng tinh thể chỉ có thể tăng cường năng lực của hắn, không thể làm hắn no.

......

Ngày thứ 350.

Hắn cả ngày đều ở trên trấn du đãng, tôi có thể cảm thấy năng lực của hắn ngày càng tăng, nhưng vẫn luôn ở trạng thái đói khát.

Tôi đã thử tìm kiếm lý do cả hai khác nhau, nhưng không có tiến triển.

Có lẽ có một ngày, hắn sẽ như vậy chết đi.

......

Ngày thứ 751.


trướctiếp