Đại Sư Huyền Học Là Kẻ Tham Ăn

Chương 16


trướctiếp

Ở trong mắt Từ Xuân Thâm, Dương Tam vẫn chỉ là một cô bé chưa từng tham gia vào giới giải trí, lần đầu tham gia chương trình sẽ không tránh được va chạm. Cô không chỉ là người hâm mộ của anh, còn giúp cho anh một cái ơn lớn, anh giúp đỡ cô một chút cũng là điều nên làm, coi như trả lại chút ân huệ.

Anh đã thể hiện thái độ của mình như vậy, những người ở đây đều sẽ nể mặt anh.

Doãn Văn Giác nhìn Dương Tam như ngước nhìn một ngọn núi cao. Không hổ là Lão Đại mà! Không tiếng nào đã thu phục được chỗ dựa to nhất. Cậu có mời tổ chương trình ăn bao nhiêu bữa cũng không bằng được một câu của Từ Xuân Thâm đâu.

Đây không khác gì một cái vả vào mặt Phương Đồng Nguyệt, gương mặt trang điểm xinh đẹp cứng đờ giây lát, lại lần nữa lộ ra nụ cười, bâng quơ cho mình một bậc thang đi xuống, "Thì ra đây là bạn của Từ đại thần".

Từ Xuân Thâm không phủ nhận điều đó, liếc mắt nhìn Phương Đồng Nguyệt một cái, chỉ một cái liếc mắt thản nhiên lại khiến cho những suy nghĩ của Phương Đồng Nguyệt như không có chỗ ẩn nấp, vô thức nắm chặt tay.

Lúc này Đạo diễn chương trình Chu Đạo mới đi ra, "Thời gian cũng không còn nhiều, nếu mọi người đã đến đủ thì chúng ta lên tàu thôi. Hòn đảo lần này chúng ta tới tên là đảo Huyền Nguyệt".

Dương Tam âm thầm lướt qua đảo Huyền Nguyệt, người ta nói rằng sở dĩ có tên đó vì trông nó giống như một mảnh trăng khuyết.

Từ Xuân Thâm hơi cau mày, "Đó là vùng biển được mọi là 'Vùng đất bí ẩn' phải không?"

Đạo diễn Chu gật đầu, thấy mọi người nghe thấy mấy chữ 'Vùng đất bí ẩn' cũng vô thức nhíu mày, liền trấn an, "Đừng lo, chúng ta sẽ đi đường khác, tuyệt đối không đi qua đó đâu, tôi cũng còn yêu đời mà".

'Vùng đất bí ẩn' hàng năm đều bị sương mù bao phủ, tàu thuyền đi vào đó đều không còn sống sót, có thể nói là vùng biển chết. Cũng có một số người không tin vào điều quỷ quái, cuối cùng tự mình làm rạng danh cho vùng biển này.

Chương trình chọn hòn đảo này cũng là có suy nghĩ muốn ké fame (1) của vùng biển này.

(1) nguyên bản là "cọ nhiệt", lợi dụng sự nổi tiếng của người khác để tăng nhiệt độ cho mình.

Phó Đạo diễn cũng nói: "Con đường chúng ta đi cách vùng biển đó cũng đến mười dặm cơ, cùng lắm là chụp được tí sương mờ từ xa thôi".

Hai người họ cùng giải thích, mọi người cũng có chút chấp nhận.

Điền Vũ Kha phổ biến cho Dương Tam một chút về 'Vùng đất bí ẩn", Dương Tam nghe xong có chút động lòng, nếu có cơ hội cô rất muốn đến vùng biển đó chơi một chút. Nhưng chắc tổ chương trình sẽ không cho cô mạo hiểm, đành để lúc khác vậy.

Mọi người không nói gì nữa, bắt đầu lên tàu. Từ đây đến đảo Huyền Nguyệt mất khoảng nửa ngày, bây giờ xuất phát sẽ đến kịp trước khi mặt trời lặn.

Đạo diễn Chu chạy đến trước mặt Dương Tam, ho khẽ, "Dương đại sư, cô xem thời tiết hôm nay thế nào?"

Mặc dù thời tiết báo là mấy ngày nay sẽ có mây hoặc nắng, nhưng Đạo diễn không yên tâm phải chạy tới hỏi người chuyên nghiệp như Dương Tam.

Dương Tam ngẩng đầu lên nhìn trời, không thấy Lôi Công, Điện Mẫu, nhưng vùng biển này, nếu không có gì thay đổi trong một ngàn năm thì vẫn là phạm vi của Đông Hải Long Vương.

Ừm, nếu Đông Hải Long Vương đến làm mưa, cô cũng có thể thương lượng với ông ta.

Cô bình tĩnh nói: "Thời tiết ổn".

Đạo diễn Chu lập tức đặt hòn đá ở trong lòng xuống.

Phương Đồng Nguyệt đi tới trước mặt cô cười nói: "Cô còn có thể xem thời tiết nha". Cái dáng vẻ ôn hòa của cô ta bây giờ với người lúc trước xem thường Dương Tam như là người khác vậy.

Dương Tam liếc ra sau lưng cô ta một cái, trên mặt đầy nét cười, "Ngoài xem tướng mạo, tôi còn có thể xem con người, ví dụ như đằng sau cô có một đứa bé".

Hô hấp của Phương Đồng Nguyệt có chút rối loạn, hai mắt mở to, sau đó nói một cách gượng gạo: "Trên tàu này của chúng ta làm gì có trẻ con, nhưng tôi có thể đề nghị với Đạo diễn lần sau có thể mời những vị khách nhỏ đáng yêu".

Nói xong xoay người rời khỏi, nhìn cái bóng lưng đúng là đang chạy trối chết, hiển nhiên lời Dương Tam đã đánh trúng cô ta.

Dương Tam hơi nheo mắt, nhìn về bé trai khoảng năm, sáu tuổi ở đằng sau Phương Đồng Nguyệt, người cậu bé này có màu xanh mờ ảo, khí thế hung hãn hơn rất nhiều ác ma mà cô đã ăn ở nhà ma hồi trước.

Cậu bé chỉ xuất hiện bên cạnh Phương Đồng Nguyệt khi cô ta lên thuyền, nhìn nó bám sát Phương Đồng Nguyệt như vậy, e rằng là do cô ta nuôi.


trướctiếp