Chuyến Xe Của Quỷ

Chương 2



Một cặp đuốc hoa long phượng cắm trên giá nến chạm trổ long đằng, cháy tí tách.

Trên đệm chỉ vàng thêu long phượng vẩy đầy táo đỏ, còn có quả nhãn mang sắc hoa hồng nhạt. Gấm lụa đỏ thẫm kết mối đồng tâm treo trước màn, lò đàn hương khói bay lững lờ…

Cửa kẽo kẹt mở, nàng vội lấy quạt che mặt.

Tiếng bước chân ngày càng gần, lén qua kẽ hở cây quạt mang sắc đỏ tường vi, nàng thấy một tân lang mặc hỉ phục tiến tới, áo bào đỏ thẫm lung linh rực rỡ dưới ánh nến.

Cũng không quá đáng sợ, nàng thở phào nhẹ nhõm. Lúc này, đối phương đã kề sát gót chân nàng, nhẹ nhàng gỡ cây quạt trong tay nàng xuống.

Mắt nàng chớp chớp, sợ hãi không thôi, hàng mi khẽ run rẩy. Đối phương nhẹ nâng cằm nàng, khiến nàng ngẩng mặt lên.

“Sợ lắm sao?”

Giọng đàn ông trong trẻo dễ nghe, cũng không âm trầm u ám, nàng nhìn trân trân cánh tay trắng nõn trước mắt, sợ hãi trong lòng vơi đi một ít.

“Ngươi là Minh Vương địa phủ?” Nàng hỏi.

“Nàng đoán xem?” Hắn đáp, như thể chê cười nàng biết tỏng lại còn hỏi, “Nàng định cả đêm nay chỉ nhìn mặt đất thôi à?”

Nàng rốt cục giương mắt cẩn thận chăm chú quan sát hắn: khuôn mặt hắn rất trắng, cái kiểu tái nhợt vì không hay tiếp xúc với ánh mặt trời, nhưng ngũ quan cũng vô cùng tuấn mỹ, nhất là đôi mắt đen láy hẹp dài, tựa như có thể lập tức soi thấu lòng người.