Chuyến Xe Của Quỷ

Chương 1



Bệnh tình của nàng đã không phải là chuyện ngày một ngày hai.

Có lúc nằm trên giường, nàng có thể cảm thấy mình bỗng nhiên phiêu diêu bồng bềnh: thoát ly thân thể gầy yếu, nhẹ nhàng lơ lửng trong không trung, trên không chạm trời, dưới không chạm đất, tựa như có thể bị gió cuốn đi bất cứ lúc nào.

Cảm giác đó khiến nàng được giải thoát, nhưng cũng khiến nàng hoảng sợ.

Ham muốn sống sót kéo nàng trở lại, phần lớn thời gian nàng sẽ giãy giụa, khi tỉnh lại trên giường bệnh, mồ hôi nàng đầm đìa mướt rượt, nàng mơ hồ cảm nhận được lực hút của thân thể, kéo nàng trở về.

Đau đớn như giòi như bọ bám vào xương tủy, nên khi ý thức vừa trở lại, nàng bèn vịn vào thành giường gượng dậy, hổn hển thở ra, vừa lúc loáng thoáng nghe được hai nha đầu trực đêm cầm lồng đèn nhiều chuyện:

“Nữ lang* mệnh thật khổ, tuổi còn nhỏ mà ốm bệnh không thôi.”

(*) Từ cũ dùng để gọi người con gái. Trong văn cảnh này, có thể hiểu tương đương với “tiểu thư“.

“Nghe nói lang quân* Thôi gia mấy ngày trước cũng đến lui hôn rồi, sợ nữ lang sẽ…”

(*) Có thể hiểu tương đương với “thiếu gia”.

“Hừ, xằng bậy!”. Đọc‎ ????hêm‎ các‎ chươ????g‎ mới‎ ????ại‎ ﹎‎ TR????????TRU????‎ ????????﹒ⅴ????‎ ﹎

“Không phải là nói xằng nói bậy, các vị đại phu và thuật sĩ đều nói vậy mà, e rằng nữ lang sẽ không qua được mùa đông này.”

“Nhà có ngạch, vách có tai, cẩn thận nữ lang lại nghe thấy!”



Nhưng nàng đã nghe được.

Ánh nến đầu giường trong đêm lập lòe phát sáng, mấy con thiêu thân không ngừng lao về phía ánh lửa yếu ớt, sau đó tận mệnh rơi xuống.

Sinh mệnh sao mong manh đến vậy.

Nàng nghĩ, sẽ có một ngày nàng giống như loài thiêu thân này, bình thản nhắm mắt xuôi tay.

Ý niệm trong đầu hết sức rõ ràng, nhưng trước mắt vẫn mơ mơ hồ hồ.

Lần nữa trợn mắt là lúc nàng thấy một quái vật không biết tên đánh xe ngựa rực lửa âm ty vững vàng dừng lại bên giường mình.

“Nữ lang… nữ lang…”