Chuyện Trong Hẻm

Chương 20: Khoảng cách giữa người với người


trướctiếp

"Dậy rồi hả gái cưng"

Quý Ninh Hinh đầu bù tóc rối vừa ra khỏi phòng đã bắt gặp người mẹ thân yêu ngồi trên sô pha nhàn nhã thưởng trà, trên môi là nụ cười không rõ ý nghĩa.

"Mẹ dậy sớm vậy"

"8 giờ rồi, không sớm nữa, là con dậy muộn"

"Chắc là..do con mệt quá"

"Thức khuya quá nên mệt hả?"

"Mẹ nói gì vậy, hôm qua về là con ngủ ngay mà"

"Chứ không phải chị chị em em nửa đêm ngồi trong phòng bày đồ ra ăn hả"

Quý Ninh Hinh hết đường chối cãi, mặt đỏ tới mang tai, lúng túng xoay qua xoay lại không biết giấu mặt ở đâu.

"C-con tưởng mẹ ngủ rồi"

Quý Kim Ngọc nở nụ cười gian tà, ra vẻ mẹ đây biết hết rồi, không cần phải giấu.

Bị mẹ mình trêu không có đường lui, Quý Ninh Hinh chạy trối chết về phòng dùng tốc độ đạn bắn vệ sinh cá nhân, thay quần áo rồi phóng như bay đến Nhất Niệm, đến cả bữa sáng cũng không thèm ăn.

Ngại chết đi được, tất cả là tại Cảnh Hạ Vũ!!!

- --

Còn hai ngày nữa là đến giáng sinh, Quý Ninh Hinh bâng khuâng mãi không biết Cảnh Hạ Vũ có bận gì vào ngày đấy không, nàng muốn rủ cô đi chơi.

Đoán mò không bằng hỏi trực tiếp, móc điện thoại trong túi quần ra, lướt đến hộp thoại với Cảnh Hạ Vũ, gửi tin nhắn đi.

[Hạ Vũ, hai ngày nữa em có rảnh không?]

Tựa như đang đợi tin nhắn của nàng, đầu dây bên kia trả lời ngay lập tức.

[Hôm đó không phải là giáng sinh sao? Em định đến quảng trường lớn nhận vẽ tranh cho người ta kiếm thêm chút tiền sinh hoạt. Sao vậy?]

[A, không có gì, chị với Niệm Dao muốn đi dạo, định hẹn em đi cùng]

[Em..]

[Không sao đâu, em cứ làm việc của mình đi, hôm khác chúng ta đi với nhau sau cũng được]

[Được rồi, hẹn chị khi khác vậy]

Kết thúc đối thoại, trong lòng Quý Ninh Hinh có chút mất mát thoáng qua. Quả thật nàng rất muốn cùng cô đi đón mùa giáng sinh đầu tiên sau khi cả hai quen biết.

"Đành vậy, dù gì em ấy cũng có nhiều thứ phải lo..."

- --

Đêm Giáng sinh tiết trời có hơi lạnh, từng đôi tình nhân tay trong tay ủ ấm nhau bước đi trong tuyết.

Cảnh Hạ Vũ lựa chọn một vị trí dễ nhìn, đông người qua lại để dễ thu hút khách hơn. Bày ra giá vẽ, một cái ghế con, dụng cụ vẽ được xếp gọn gàng ngăn nắp.

Quanh chỗ ngồi trưng vài bức tranh đã hoàn thành trước đó nhằm tăng uy tín. Đối diện là chiếc ghế nhỏ khác để khách đến làm mẫu có thể ngồi. Cô lấy bìa giấy đơn giản ghi vài chữ rồi treo sau giá vẽ, bắt đầu ngồi đợi khách.

Dựa vào ngoại hình thu hút cộng thêm những bức vẽ xinh đẹp, chẳng mấy chốc đã có khách hàng đầu tiên ghé qua.

Cảnh Hạ Vũ hạ xuống những đường cọ đầy tự tin, trên mặt là nụ cười nhẹ nhàng của người được làm công việc mà mình thích. Vị khách kia thích thú không thôi, gọi điện cho bạn mình tới ủng hộ, rồi lại đấy điện thoại ra quay video lại.


trướctiếp