Chuyện Trong Hẻm

Chương 19: Đêm đông không lạnh


trướctiếp

Mười người lần lượt ngồi vào vị trí của mình, Cảnh Hạ Vũ và Trình Tinh Dĩnh một trái một phải ngồi cạnh Quý Ninh Hinh, kẹp nàng ở giữa.

"Nào, mọi người thử tay nghề của đầu bếp nhà mình đi"

Cảnh Hạ Vũ không khỏi ngượng ngùng khi nghe Quý Ninh Hinh nói như vậy.

Một bàn bạn bè vây quanh nhau vừa ăn vừa nói cười. Chủ nghĩa không rượu không vui cũng được thực hiện rất tốt, ly nâng lên không ngừng.

Cảnh Hạ Vũ trước giờ không uống những thứ có cồn, Quý Ninh Hinh biết điều đó nên ra mặt che chở, để cô uống nước ngọt.

Chủ nhà đã ra mặt, dĩ nhiên phải nể vài phần. Không ai làm khó dễ bắt cô phải uống nữa. Duy chỉ có Trình Tinh Dĩnh nhìn cô với ánh mắt chứa đầy địch ý từ đầu đến giờ là không phai.

Vốn dĩ nàng ta muốn hẹn Quý Ninh Hinh một buổi đi chơi riêng, nhưng nàng một mực từ chối. Hết cách nên Trình Tinh Dĩnh mới cất công đi hẹn từng người một trong nhóm bạn lúc trước, hòng thông qua họ tiếp cận nàng lần nữa.

Nào ngờ giữa đường xuất hiện một Cảnh Hạ Vũ làm cho kế hoạch của nàng ta có bước rẽ ngang. Nhìn cách Quý Ninh Hinh quan tâm cô, nàng ta cảm giác có mối đe doạ tìm ẩn đang ngày càng lớn dần.

Mọi người ở đây đều là những người ngày xưa thành tâm chúc phúc cho mối tình của họ. Khi nghe Trình Tinh Dĩnh nói muốn hợp lại với Quý Ninh Hinh, họ không ngần ngại cất công đến đây hỗ trợ.

Nhưng theo tình hình hiện tại, mọi chuyện dường như tiến triển có chút chệch khỏi quỹ đạo ban đầu họ vạch sẵn. Xem ra Quý Ninh Hinh có quyết định riêng của nàng rồi.

Đều là người trưởng thành biết cái gì nên làm và cái gì không. Đám bạn ngầm trao đổi ánh mắt với nhau, bày tỏ lần này thật sự không giúp được. Mặc dù ủng hộ hai người, nhưng trên lập trường là bạn, họ cần phải tôn trọng Quý Ninh Hinh.

Thật ra Cảnh Hạ Vũ từ đầu đến cuối đều không biểu hiện gì ra ngoài, chỉ im lặng ngồi kế bên Quý Ninh Hinh nghe mọi người nói chuyện, khi chủ đề hướng về mình sẽ đáp lại vài câu. Thỉnh thoảng sẽ gắp đồ ăn bỏ vào chén Quý Ninh Hinh, tiện tay sẽ lột tôm cho nàng.

Người khó chịu chung quy cũng chỉ có mình Trình Tinh Dĩnh. Thấy sự quan tâm vốn dĩ trước đây từng thuộc về mình nay thuộc về người khác, nàng ta cảm thấy không cam tâm.

Chỉ không chút ý một lát, mùi dấm toả ra từ người cô nàng ngày chua. Bàn tay nắm chặt chiếc ly, không ngừng chuốt chất lỏng chứa đầy cồn vào bụng.

"Hạ Vũ, tôm ngon quá"

Nàng ta loáng thoáng nghe Quý Ninh Hinh ghé vào tai Cảnh Hạ Vũ nói nhỏ như thế.

Nhìn con tôm cuối cùng trên đĩa, cả Cảnh Hạ Vũ lẫn Trình Tinh Dĩnh đều muốn lấy nó lột cho Quý Ninh Hinh.

Hai đôi đũa vươn ra cùng một lúc, chạm vào con trôm nằm trơ trọi trên bàn. Mùi thuốc súng thoáng chốc bay đầy quán, hai người không ai nhường ai, thế trận giằng co quyết liệt.

Quý Ninh Hinh ngồi giữa không muốn ai phải khó xử, lên tiếng can ngăn.

"Đều lớn cả rồi còn tranh nhau con tôm hả"

Đoạn, nàng vươn tay gắp con tôm còn lại bỏ vào chén của Trình Tinh Dĩnh. Không để cô nàng kịp đắt ý, đã thấy Quý Ninh Hinh đưa con tôm đã lột vỏ trong chén mình cho Cảnh Hạ Vũ.

"Hạ Vũ, nếu không chê thì em ăn của chị đi"

Người nào đó được sủng sinh kiêu ngạo, lần đầu tiên trong ngày chân chính dùng mặt khiêu khích Trình Tinh Dĩnh.

Ý định lột tôm cho Quý Ninh Hinh cũng không còn. Hôm nào lại làm phần khác cho nàng sau vậy.

Ăn uống no say, tiệc tàn người tan, đám bạn sau khi giúp Quý Ninh Hinh dọn dẹp liền lục tục kéo nhau ra về. Trình Tinh Dĩnh muốn ở lại phụ bị nàng một mực từ chối.

"Cậu về cùng mọi người đi, ở đây có Hạ Vũ giúp mình rồi"

Nói thế nào cũng không lay động, nàng ta chỉ có thể cầm áo khoác ấm ức ra về. Có chút không cam lòng.

Cảnh Hạ Vũ rửa chén, Quý Ninh Hinh giúp cô đem chén đã rửa để ngăn nắp lên kệ. Cả quá trình không ai nói chuyện, chỉ có tiếng nước chảy cùng bát đũa va vào nhau, vậy mà lại có chút ấm áp.

10h tối, tắt đèn Nhất Niệm, cả hai thông thả đi về. Cô đưa nàng đến dưới chân tiểu khu, lưu luyến hồi lâu mới nói lời tạm biệt. Đợi nàng lên đến nhà mới bước theo hướng ngược lại quay về.

"Lại về với Hạ Vũ sao"


trướctiếp