"Cái thằng con trời đánh này, đến cả Alpha cũng chẳng tha."
Editor: CO6TINY
Hình ảnh Thành Tễ chớp chớp mắt làm nũng trước mặt, trong đầu Cao Trản giờ
phút này ầm ầm sóng nổ vang dội, cậu dừng lại một lúc mới lên tiếng,
khàn giọng, nghiến răng nghiến lợi nói: "Cậu bình thường dùm tôi, nếu
không hôm nay chúng ta sống mái một trận ở đây."
Cuối cùng, Thành Tễ thỏa hiệp, thành thật giảng đề cho Cao Trản. Lý Nhai người luôn nghe thấy động tĩnh đằng sau, ngồi đằng trước mồ hôi mẹ mồ hôi con đua nhau
chảy ròng ròng, chả biết hai cha nội này học cái gì mà ta sống ngươi
chết bên dưới.
"Tôi làm xong rồi, dựa theo trình độ cậu," Thành
Tễ nâng cằm, đắc ý đặt bài tập lên bàn Cao Trản, sau đó ghé sát vào cậu, "Có thưởng không?"
Cao Trản mím môi không nói, Thành Tễ liền dựa sát lại chờ.
Lúc cả hai lâm vào bế tắc, mấy nam sinh hay chơi cùng Cao Trản đi qua, hết
nhìn Cao Trản lại nhìn Thành Tễ, một người trong đó là Ngụy Nhất Thinh
mở miệng hỏi: "Cao Trản, hai người bọn mày trước đây quen biết à?"
"Không quen." Cao Trản nói ngay.
Ngụy Nhất Thịnh a một cái, gãi đầu sột sột: "Nhưng Cao Cao vừa nãy còn nói bọn mày biết nhau, còn là hàng xóm..."
"Vậy mày còn hỏi cái nịt!" Cao Trản hận không thể nghiền nát Ngụy Nhất Thinh.
Thành Tễ ở bên cạnh nghe thấy vội cười với Ngụy Nhất Thinh: "Tôi là hàng xóm
của cậu ấy, nhưng bình thường tôi hay bàn chuyện học với Cao Cao hơn,
rất ít tiếp xúc với Cao Trản."
Vừa nói, hắn còn lộ chút đau lòng nhìn Cao Trản, "Cậu ấy nói bọn tôi không quen, cũng không sai, hai
người bọn tôi quả thật không thân...". Truyện Võng Du
Trong mắt đám người Ngụy Nhất Thinh, Thành Tễ đang gớt nước mắt lên án Cao
Trản cái tên đàn ông bội tình bạc nghĩa, còn giả vờ không quen, ánh mắt
bọn họ nhìn Cao Trản cũng có điểm phức tạp, "Anh Trản, mày thế này không đúng đâu..."
"Mày..." Cao Trản đá tới tấp bảo đám người Ngụy
Nhất Thịnh lăn đi, quay lại trừng mắt với Thành Tễ, "Bán thảm? Cậu rốt
cuộc muốn làm gì đây?"
Thành Tễ cười xấu vì đạt được mục đích,
cúi người chậm rãi đến gần Cao Trản, trong mắt mang theo ý cười sáng
lạn: "Muốn thưởng."
Cao Trản nghiến răng ken két, bất đắc dĩ nói: "Tối qua dùng cơm."