A Dưới O Trên

Chương 32


trướctiếp

Anh thích em ấy, không liên quan gì tới giới tính."

Editor: CO6TINY

Lớp 18 không hổ là lớp nuôi thả hoang dại trong truyền thuyết, học tập thì hăng say, có hoạt động gì cũng hừng hực khí thế tham gia. Uỷ viên thể dục Trình Hạo đối diện với đám học bá 'người già chân yếu' còn sót lại trong lớp, nỗ lực cầu xin các ông các bà báo danh đăng kí hạng mục.

Được cái may mà bài phát biểu hùng hồn chấn động lòng người bốn phương vừa nãy đã khơi dậy tác dụng, trừ hạng mục điền kinh nam ra, các hạng mục khác đều đăng kí gần như xong cả.

Giải lao, Thành Tễ từ nhà vệ sinh đi ra, lúc đang vẫy nước trên tay, ủy viên thể dục Trình Hạo đột nhiên từ đâu nhảy tót ra, thành công khiến Thành Tễ giật bắn người, "Thành Tễ! Báo một hạng mục đi!"

Thành Tễ hít một hơi thật sâu, cười với Trình Hạo: "Ngại quá, tôi không giỏi thể thao cho lắm."

Trình Hạo vô cùng thất vọng, a một tiếng: "Haiz, học sinh thể dục trong lớp ta đều đi huấn luyện cả rồi, bây giờ chỉ có Cao Trản báo danh điền..."

"Đăng kí cho tôi nữa."

Lời còn chưa dứt, Thành Tễ đã nói.

"A, chả phải thể thao không phải thế mạnh của cậu ư, đừng quá miễn cưỡng." Trình Hạo nói.

"Cống hiến một phần sức lực của mình cho lớp sao coi là miễn cưỡng được," Thành Tễ nói, một bộ quang minh lẫm liệt, "Hơn nữa, không phải còn có Cao Trản sao, cậu ấy lời hại thế kia, tôi chạy với cậu ấy, nhất định không thành vấn đề!"

Trình Hạo cau mày không yên tâm, suy nghĩ đắn đo nửa ngày, cuối cùng vẫn để Thành Tễ ký tên vào.

Tiếp sức 4x100 nam, đường đua 1.500m nam, đường đua 3.000m nam... Lúc Thành Tễ kí tên xuống, bản thân cũng toát mồ hôi hột, hắn thật sự muốn đuổi theo... không phải, là không từ thủ đoạn đến gần Cao Trản chứ.

Có cảm giác như đang trao mạng cho Cao Trản vậy.

Dù quen biết Cao Trản chưa lâu, nhưng Thành Tễ đã quyết định rồi. Cao Trản đáng giá.

Hội thao hôm sau, khúc quân hành chấn động lòng người bao trùm hầu hết mỗi một ngóc ngách trong trường số 1 Hải Thanh, trên khán đài, bên trái đài chủ trì là các học sinh năm nhất năm hai, bên phải là học sinh năm ba cùng đội ngũ giáo viên.

Trái ngược hoàn toàn với sự hò reo, hò hét cỗ vũ cuồng nhiệt của học sinh năm nhât năm hai, học sinh năm ba hầu như không có động tĩnh gì, tay ai tay nấy đều cầm tờ luyện đề chắc nịch, hang máu học tập trong không khí bừng bừng náo nhiệt kia.

Duy chỉ có lớp 18 nổi bật hẳn lên trong bầu không khí của những con mọt sách chính cống này, nhảy cẫng lên ho reo hết mình.

"Chúng ta đến đây để học sao?" Ủy viên thể dục Trình Hạo với lấy chiếc loa nhỏ mà giáo viên thưởng dùng trong lớp hỏi.

"Không!" Lớp trưởng Lý Nhai dẫn đầu phối hợp.

"Chúng ta đến đây làm gì chứ!"

"Thi đấu!"

"Mục tiêu của chúng ta là!"

"Hạng nhất!"


trướctiếp