Hôn Khế

Chương 5: Hãm hại


trướctiếp

"Cố nhị gia..." Sở Quân Dật cau mày ở trong đầu tìm kiếm thông tin về Cố gia nhị gia, chính là y phát hiện một chút thông tin y cũng không nghĩ ra, là do y mắc bệnh đãng trí quá nặng hay vị Nhị gia này vẫn luôn trong suốt?

"Lục gia, Cố nhị gia là thứ tử đại phòng." Thường Sơn thấy Sở Quân Dật vắt hết óc cũng không nghĩ ra được Cố nhị gia là ai, liền vội vàng cho phổ cập chút kiến thức cho y: "Nhị phòng Cố gia chỉ còn một mình Cố tam gia một, nhưng là đại phòng đã có hai nhi tử, một đích tử một thứ tử. Cố nhị gia này chính là thứ tử đại phòng, bằng tuổi với Cố tam gia, chỉ lớn hơn hắn mấy tháng mà thôi, hiện tại vẫn chưa có hôn phối."

"..." Sau khi biết tình hình của Cố nhị gia này, Sở Quân Dật càng không rõ Đổng đại cô nương suy nghĩ thế nào, "Là ai đề nghị với Đổng đại cô nương gả cho Cố nhị gia?"

Hẳn không phải là bản thân nàng ta, nếu đó là sự thật, vậy Cố Thành Chi thật sự rất may mắn đã không thú cô nương này, lấy vợ chọn hiền thê lời thế này tuy rằng có chút sáo rỗng, nhưng nếu cưới được cô vợ tốt chính là phúc của ba đời, nếu thật sự lấy cô nương này...

"Là Đổng nhị lão gia nói ra, nô tài là nghe hạ nhân của phủ Vệ Nam Bá nói." Cho dù Thường Sơn muốn biết Đổng đại cô nương nói gì đó cũng không có cách nghe được, tin tức của gã đều là nghe được từ chỗ của hạ nhân, "Đổng đại cô nương từ sau khi Đổng đại lão gia qua đời, tính tình liền trở nên không được tốt lắm, tuy rằng không có ai thiệt mạng nhưng người bị ăn tát lại không thiếu. Thời điểm lúc nô tài vừa đến có một bà tử vừa bị đánh, lúc bà ta trị thương ở trong y quán bên cạnh trị thương đã nói."

Sở Quân Dật cũng không nói lên lời, chẳng lẽ cô nương này thây bản thân đã đính hôn cho nên không kiêng nể gì sao, gây náo loạn như vậy không sợ náo đến chính mình tiến vào am ni cô sao. Tuy nói vô cớ từ hôn sẽ bị đàm tiếu, nhưng phẩm hạnh của cô nương không tốt từ hôn cũng không vấn đề. Nếu Cố Thành Chi từ hôn thì còn rất nhiều người muốn đem nữ nhân gả cho hắn, nhưng Đổng đại cô nương cũng chỉ có thể tiến vào am ni cô.

"Bà tử kia nói tối hôm trước Đổng đại cô nương trốn ở trong phòng khóc một đêm, dù cho Đổng đại thái thái gõ cửa cũng không chịu mở, ngày hôm sau đi ra liền bắt đầu ầm ĩ đòi từ hôn." Thường Sơn dừng lại nói: "Đổng đại cô nương vừa nháo vừa khóc, sau đó liền ôm bài vị Đổng đại lão gia không buông tay, Đổng nhị lão gia đến một lần nói nếu nàng không lấy Cố tam gia liền trực tiếp tiến vào am ni cô đi, mới vừa nói xong Đổng đại cô nương liền cởi đai lưng muốn treo cổ tự tử. Sau khi kéo được Cô nương ấy xuống thì nàng ta bắt đầu khóc lóc, còn nói có chết nàng cũng không gả, còn mắng Đổng nhị lão gia lang tâm cẩu phế muốn hại chết chất nữ. Đổng nhị lão gia nghe không vô liền bỏ đi, sau đó cũng không quay lại nữa."

"..." Sở Quân Dật biết cô nương này thích gây chuyện, nhưng mà cũng không nghĩ tới nàng có bản lĩnh đến như vậy.

Đổng nhị lão gia khẳng định vẫn luôn chăm sóc cho tẩu tử chất nữ, nhưng ông ấy không phải thánh mẫu, bị một vãn bối chỉ vào thẳng mặt mắng, thể diện của ông ấy đều bị ném xuống đất rồi, ông ấy không tát nàng ta ngay tại chỗ đã là nhẫn nhịn lắm rồi.

"Ngươi nói tiếp đi."

"Từ hôm qua đến hôm nay, hầu như tất cả mọi người xung quanh phủ Vệ Nam Bá đều biết, chủ yếu là giọng của Đổng đại cô nương hét rất lớn, người bên ngoài bởi vì chuyện của Cố tam gia vẫn luôn chú ý phủ Vệ Nam Bá vệ." Thường Sơn nhìn khoé miệng của Sở Quân Dật co giật, cảm thấy bản thân cũng không tốt hơn, âm thanh có thể từ trong viện truyền ra tới bên ngoài phủ đó tuyệt đối không phải âm lượng bình thường có thể làm được, hơn nữa lượng tin tức từ trong tiếng hét kia thật sự rất nhiều.

"Bắt đầu từ chiều hôm nay, phủ Vệ Nam Bá lại bắt đầu náo loạn, bởi vì Đổng nhị lão gia nói hôn sự giữa Đổng đại cô nương và Cố tam gia đã chấm dứt. Còn nói đức hạnh của Đổng đại cô nương đã mất hết, Cố gia thương tiếc nàng huỷ hôn về sau khó tìm người, cho nên đề xuất để cho Cố nhị gia thú nàng. Còn nói nếu nàng không muốn gả, vậy đi am ni cô đi, Đổng gia không thiếu một cô nương như nàng."

Sở Quân Dật dựa vào lưng ghế, một bàn tay chống cằm, tay còn lại là gõ gõ lên tay vịn ghế, đang nghe đến chỗ Thường Sơn nói là Cố gia đề xuất đến khúc Cố nhị gia thú Đổng đại cô nương thì y ngồi thẳng thân mình cau mày nói: "Từ từ! Ta nhớ rõ Cố nhị lão gia mới mất năm ngày, Cố nhị thái thái lại chưa qua một trăm ngày, Cố nhị gia cho dù là người đại phòng, vậy chín tháng hiếu kỳ vẫn là phải giữ, hôn sự này... Phải định ra thế nào đây?!"

Đổng nhị lão gia nói như vậy thì phải là Cố gia cho lời chắc chắn, nhưng Cố nhị gia làm chất tử cũng có chín tháng hiếu kỳ, Cố gia... Đây là muốn làm gì?


trướctiếp