Hôn Khế

Chương 37: Cõng về nhà


trướctiếp

Hai người biến thành năm người đi cùng nhau, hay nói đúng hơn là bảy người đi cùng nhau, ở cuối đội ngũ còn có hai tên tiểu tư đi theo Tấn Luật.

Tấn Luật lôi kéo Cố Thành Chi đi tuốt ở đằng trước, trong lúc nói chuyện còn thỉnh thoảng quay đầu lại nhìn một cái, biểu tình tựa tiếu phi tiếu khiến cho Sở Quân Dật có chút kinh hồn bạt vía.

Trương tứ gia là một người khéo ăn khéo nói, có hắn ta ở đây bầu không khí chưa lúc nào bị chùng xuống.

Mà Hạng đại gia trong toàn bộ hành trình đều không có mở miệng nói một câu, biểu cảm nghiêm túc như đang tham gia lễ tang chứ không phải đang đi ngắm đèn lồng.

Đi cả một đường này thật khiến cho người ta muốn hộc máu, tinh thần Sở Quân bị lao lực quá độ nghĩ: Từ khi nào người này đã có bộ dáng thế này!

"Di Hồng viện gần đây có một vài cô nương mới đến, có muốn đi xem không?" Trương tứ gia nở nụ cười đầy ái muội, nhướng mày hỏi.

"..." Sở Quân Dật cảm thấy bó tay ở trong lòng thầm phàn nàn, cái tên chẳng có gì mới mẻ, không cần giới thiệu cũng biết đó là đâu, chẳng lẽ tất cả kỹ viện có trên thế gian này đều gọi là Di Hồng viện sao?!

"Chậc, chỗ đó có gì thú vị chứ! Nam phong viện cũng mới tới mấy thanh quan đấy, ngươi có hứng thú không?" Tấn Luật vừa hếch cằm, trực tiếp hỏi Cố Thành Chi.

"..." Sở Quân Dật ở một bên tràn đầy bất lực tiếp tục ở trong lòng thầm phàn nàn, một quán lại có thể đặt tên... Đơn giản và thô bạo như thế, thật sự vẫn ổn đấy chứ?!

"Đừng có quậy." Trương tứ gia liếc mắt nhìn Tấn Luật một cái, "Lão tam không thích nam nhân."

Tấn Luật nhướng mày nhìn Cố Thành Chi, lại nhìn Sở Quân Dật, cười mỉa nói: "Có quỷ mới tin đấy, các ngươi không nhìn thấy mới nãy bọn họ ở kia đang làm gì?!"

Sở Quân Dật nhìn lồng đèn ở bên cạnh, ừm, thật đẹp. (ノ≧∀≦)ノ

Hạng đại gia hờ hững liếc nhẹ qua một cái, cũng không nói gì.

"Chỉ tán gẫu mà thôi, có chuyện gì đâu. Bây giờ, chúng ta không phải nói tới chuyện này, ngươi có thể đừng có cái gì cũng bỏ vào trong đầu được không?" Trương tứ gia phong lưu thành tính, loại chuyện hai người đứng nói chuyện với nhau ở trong mắt của Trương tứ gia nó rất bình thường, bình thường đến giống như uống một chung nước vậy. Trương tứ gia cảm thấy do Tấn Luật thích nam nhân, cho nên hắn ta nhìn ai cũng đều thấy họ yêu thích nam phong cả.

Tấn Luật bĩu môi không thèm nói nữa, chỉ nhìn Cố Thành Chi như hỏi ý của hắn.

Cố Thành Chi không quan tâm đến mấy lời bọn họ nói, chỉ nói: "Các ngươi đi đi, bọn ta đi trước."

"Sao lại đi?" Tấn Luật kinh ngạc hỏi.

"Trên người của ta có hiếu kỳ." Cố Thành Chi liếc mắt nhìn Tấn Luật.

Tấn Luật sờ sờ mũi, nhỏ giọng than thở một câu: "Chỉ uống rượu mà thôi, còn..."

Cố Thành Chi luôn luôn là phái hành động, nói phải đi liền thật sự không ở lại lâu thêm, nói tạm biệt với bọn họ, liền quăng cho Sở Quân Dật một ánh mắt, kế đó xoay người rời đi.

Nhận được ánh mắt của Cố Thành Chi, Sở Quân Dật nhanh chóng thi lễ với nhóm Tấn Luật vội vàng đuổi theo Cố Thành Chi.

Nhìn bóng dáng hai người họ rời đi, Tấn Luật khoanh tay hỏi: "Các ngươi thấy thế nào?"

"Sở Lục gia là người tốt, Chúc Ninh rất thích y." Trương tứ gia nhún vai.

"Trông bọn họ rất hợp nhau." Hạng đại gia liếc mắt nhìn một cái, sau đó chậm rãi nói.

"Vậy cũng tốt, dù sao Cố Thành Chi không phải trẻ con, không cần chúng ta quá lo lắng." Tấn Luật đổi đề tài, hỏi: "Nam phong viện rất không tệ đó, các ngươi thật sự không muốn đi xem?"

Hạng đại gia mắt nhìn thẳng đi về phía trước.

Trương tứ gia bước nhanh hai bước sóng vai đi cùng Hạng đại gia, lên tiếng hỏi: "Có vẻ như chỗ Đăng Lâu đằng kia rất náo nhiệt, chúng ta đi xem thử?"

Hạng đại gia gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.

Nhìn hai người kia đi càng lúc càng xa, Tấn Luật vội vã đuổi theo, "Hai ngươi bỏ đi nhanh như vậy, bộ vội về nhà sinh con chắc?! Chờ ta với nha!"

Thoát khỏi phạm vi tầm mất của mấy người kia, Sở Quân Dật cũng thở phào nhẹ nhõm, áp lực của y thật sự không phải tầm thương đâu, Sở Quân Dật có thể cảm nhận được bọn họ đang âm thầm đánh giá mình, trong đó Tấn Luật đã không phải âm thầm nữa mà rất rõ ràng đang dò xét mình mà.

"Rất hồi hộp?" Cố Thành Chi hỏi.


trướctiếp