Hôn Khế

Chương 24: Trung thu


trướctiếp

Đảo mắt đã tới mười lăm tháng tám Trung thu, các phòng Sở gia đều đang chuẩn bị cho bữa cơm đoàn viên tối nay, nhưng mọi thứ đều không có quan hệ gì với Sở Quân Dật.

Buổi sáng sau khi thức dậy, y liền cùng Cố Thành Chi ăn điểm tâm, sau đó nhìn Cố Thành Chi luyện kiếm, đi theo Cố Thành Chi vào thư phòng cùng hắn đọc sách.

"Ngươi không có chuyện gì khác để làm sao?" Cố Thành Chi có chút bất đắc dĩ buông quyển sách trên tay xuống.

"Ngươi thấy thế nào?" Sở Quân Dật cười hỏi.

Cố Thành Chi liếc mắt nhìn những quyển sách trên bàn, mới trả lời: "Không."

"Vậy đọc xong rồi sao?" Sở Quân Dật hỏi tiếp.

"Chưa." Cố Thành Chi ngồi thẳng dậy, muốn nhìn một chút xem tiếp theo y định nói cái gì.

"Vậy đừng đọc nữa, chúng ta đi ra ngoài đi." Sở Quân Dật đứng dậy đi tới trước bàn, bắt đầu dọn dẹp những thứ trên bàn.

"Ra ngoài?" Cố Thành Chi hơi nhíu mày nhìn động tác của y, vẫn nhịn không được hỏi: "Muốn đi đâu?"

Sở Quân Dật đầu cũng không ngẩng lên nói: "Đi ra ngoài mua đồ."

Những thứ trên bàn không nhiều lắm, chỉ chốc lát đã dọn dẹp xong, Sở Quân Dật thấy Cố Thành Chi vẫn ngồi bất động, liền trực tiếp vươn tay túm lấy hắn.

Cố Thành Chi bị kéo vào chính phòng suốt một đường, nhìn Sở Quân Dật đưa quần áo cho mình để thay, hắn có chút không nói nên lời..

"Thay nhanh đi." Sở Quân Dật nói xong liền trực tiếp bắt đầu cỡi quần áo.

"..." Cố Thành Chi nhìn quần áo trên tay, lại nhìn Sở Quân Dật còn đang thay quần áo, bất đắc dĩ thở dài.

Đợi cho Cố Thành Chi thay đổi quần áo xong, Sở Quân Dật đã ở bên ngoài đi vòng vo vài vòng, nhìn thấy Cố Thành Chi đi ra liền trực tiếp bắt lấy người lôi đi ra ngoài.

Khi hai người đứng trên con phố xá sầm uất, Cố Thành Chi thấy có chút xíu thích ứng không kịp. Hôm nay, hắn nên ở thư phòng đọc sách mới đúng, vì sao lại chạy ra bên ngoài đến... Hắn liếc nhìn Sở Quân Dật, nhưng không phát hiện ra điểm nào giống với những gì Chúc Ninh đã nói...

"Ngươi rốt cuộc muốn mua cái gì?" Cố Thành Chi cùng y đã đi dạo qua hai con đường vẫn không biết được Sở Quân Duật muốn mua cái gì, đành trực tiếp hỏi y.

Sở Quân Dật lấy ra mấy tờ danh sách ra đưa cho Cố Thành Chi, chỉ vào chữ được viết bên trên nói: "Muốn mua mấy thứ này."

Cố Thành Chi nhìn lướt qua một lần nội dung bên trên, có tí nghi hoặc nói: "Ngươi mua mấy thứ này làm gì?"

"Đón Trung thu đó." Sở Quân Dật nói một điều hết sức hiển nhiên.

Nghe y nói như vậy, Cố Thành Chi không nói gì chỉ lẳng lặng nhìn y.

Thu lại danh sách trong tay Cố Thành Chi, Sở Quân Dật không quá để ý nói: "Ngươi cảm thấy chúng ta được phép đón Trung thu với bọn họ sao?"

Cố Thành Chi sững sờ chút xíu.

Sở Quân Dật xếp tờ danh sách lại, thấy biểu tình của Cố Thành Chi liền bật cười, "Đừng như vậy, cười một cái, sắp tới Trung thu rồi. Bọn họ không cho chúng ta đón lễ cùng, vậy chúng ta tự đón, hai người chúng ta thôi. Ngươi có thích cái gì không? Chúng ta cùng nhau mua."

"Không có." Cố Thành Chi lắc đầu, trong lòng nặng trĩu.


trướctiếp