Lồng Giam Hoàng Cung

Chương 67: Vì yêu


trướctiếp

Hiên Viên Phá và Bình An từ hai đường khác nhau đến cùng một nơi, song Bình An lại chậm hơn hắn một bước. Nếu Hiên Viên Phá vào được ngự thư phòng là do xử sự một cách tuỳ hứng, những câu như hoàng thượng đang nghị sự của Phúc Thọ hắn đều không để vào tai thì Bình An lại được mở rộng cửa chào đón. Ông cho rằng Điền thái y đã lui ra, giữa vương gia và hoàng thượng không còn chuyện gì khác giấu giếm hoàng hậu.

Bất quá vừa bước vào đã bị âm thanh truy vấn đầy tức giận của Hiên Viên Phá làm Bình An ngừng lại động tác mở cửa, hai tai không tự chủ mà nghe được những gì hắn nói. Từng câu từng từ đầy phẫn nộ mà sắc bén khiến cậu không khỏi bừng tỉnh đại ngộ mình là một kẻ ích kỷ đến nhường nào.

Chẳng rõ từ bao giờ Bình An luôn cho rằng bản thân là người bị hại, đổ hết mọi lỗi lầm lên đầu Hiên Viên Nhật nhưng cậu đã có khi nào đứng trên phương diện của y mà suy nghĩ.

Nếu như Hiên Viên Nhật chỉ xem Bình An là một món đồ chơi mới mẻ để tiêu khiển há lại có thể khiến y hứng thú tới ngần ấy năm. Chỉ là một kẻ làm ấm giường làm sao đủ phân lượng để Hiên Viên Nhật đồng ý giữ lại con riêng của cậu. Bình An cho rằng mục đích của y nhằm trói chặt mình nhưng một kẻ không danh, không phận, không có giá trị như cậu mà nói nhất thiết phải khiến một bậc đế vương gọi gió có gió, hô mưa có mưa hao tâm tổn trí tới mức ấy hay sao? Y đâu có ngu ngốc đến mức đem địa vị bản thân, thanh danh hoàng tộc cùng vận mệnh đất nước ra đùa giỡn.

Đã biết bao lần Bình An đi tìm câu trả lời nhưng đáp án của nó nói ra lại làm cho người ta cảm thấy nực cười, nực cười đến thê lương bởi nó thực đơn giản nhưng lại khiến cho kẻ trong cuộc mất tận mười năm mới ngộ ra được.

Yêu!

Chỉ một từ ba chữ ấy thôi nhưng lại chính là chìa khoá lý giải cho tất cả những việc làm của Hiên Viên Nhật.

Vì yêu nên Hiên Viên Nhật mới không thể nào chấp nhận được thân thể Bình An bị vấy bẩn bởi kẻ khác. Nhưng giá như lúc đó Bình An nói một câu, chỉ một câu thôi rằng cậu bị ép buộc, y sẽ không ngại, sẽ không ngại cậu mang danh một kỹ nam mà coi thường khinh bạc. Bởi lẽ nếu Hiên Viên Nhật để ý đến điều đó sẽ không có chuyện y động tâm với một người quá mức bình thường như cậu.

Vì yêu nên Hiên Viên Nhật càng không thể nào chấp nhận được Hy nhi, chuyện đó không thể trách được, thử hỏi trên thế gian này mấy ai gặp phải lại không sốc, không đau, không oán, không cảm giác mình bị phản bội. Ngay cả đến Bình An dù trong lòng đã chấp nhận để Hiên Viên Nhật sinh con cùng người khác thì khi mới chỉ tưởng tượng một mai kia chuyện ấy trở thành hiện thực là cậu đã ghen, đã thấy khó chịu rồi đấy thôi. Nói gì tới y sau hai năm gặp lại người mình thương nhớ lại biết tin người ta đang mang thai đứa con không cùng huyết thống với mình.

Vì yêu Hiên Viên Nhật mới sinh ra lo sợ, lo sợ Bình An sẽ thích một nam nhân khác không phải là mình. Điều đó khiến Hiên Viên Nhật phát điên, y có thể có được tính mạng, có được thể xác nhưng quyền lực của y đang sở hữu lại không thể nào đổi lấy được trái tim của một con người.

Vì quá yêu nên mới sinh hận, đặc biệt là lúc Bình An cố ý không muốn hoài thai đã khiến những chịu đựng, những đè nén trong người Hiên Viên Nhật trỗi dậy và bùng nổ khiến y không thể kiểm soát được hành động của mình đã gây ra thương tổn cho Bình An. Nhưng giày vò người ta xong rồi, kẻ cảm thấy đau lại chính là y. Mong ước của y chỉ là muốn được vun đắp tình cảm với một người nhưng sao ngay cả điều đơn giản nhỏ nhoi ấy thôi mà y lại không với tới được.

Và trên hết là vì yêu mà Hiên Viên Nhật nguyện ý hi sinh, từ mong muốn được Bình An dành tình cảm với mình thì nay đã tụt xuống chỉ cần cậu ở bên y thôi, không yêu cũng được thì bất kể yêu cầu của cậu y đều sẵn sàng chấp thuận.

Hiên Viên Nhật yêu nhiều là thế, hi sinh là thế nhưng liệu Bình An đã một lần nghĩ tới, nghĩ tới y đã đau khổ đến mức tựa như phát điên. Cái cảm giác yêu một người đến điên dại nhưng lại không biết biểu đạt như thế nào. Những đêm dài ý thức trắng, y uống rượu có một ai chia sẻ, cảm thông cùng y. Hết thảy mọi người đều cho rằng Hiên Viên Nhật y là hoàng đế luôn trưng ra bộ mặt máu lạnh, tàn nhẫn tuyệt đối không thể có bất kỳ điểm yếu nào nhưng không hề nhận ra y cũng là một người trần mắt thịt, y cũng biết yêu, biết đau, biết hận và cũng có những phút giây yếu lòng. Người khác thì không nói nhưng sao ngay đến cả Bình An cậu cũng không hình dung được những áp lực mà y đang phải gánh, những sức nặng đó khiến y mệt mỏi ra sao.

Hồi tưởng lại lần Từ Hy suýt bị Hiên Viên Phá phát hiện đó, mặc dù xuất phát từ bản năng của một người mẹ nhưng có phải Bình An đã quá tệ khi chỉ biết nghĩ cho bản thân và hài tử của mình. Lúc Bình An quỳ xuống cầu xin, trong mắt Hiên Viên Nhật toàn bộ là đau lòng bao trùm. Sau khi nhận thức được Từ Hy, y luôn coi bé như là con đẻ của mình, đem tất cả yêu thương mà y muốn biểu đạt lên hài tử này nhưng vẫn không nhận được sự tín nhiệm của Bình An. Hơn nữa Bình An có biết hành động đó của cậu vô hình chung càng thêm đẩy y vào bước đường cùng hay không? Bình An nói không có bé cậu sống không nổi mà đâu biết rằng không có cậu y cũng đâu sống được. Thế nên bí mật về Hy nhi trở thành đòn chí mạng, là gót chân Asin của Hiên Viên Nhật, chỉ cần đâm một nhát kiếm vào chỗ đó, ngay lập tức y sẽ bị ngã xuống không thể nào đứng lên được nữa.

Vậy mà Bình An lại vô tình mà tựa như cố ý làm khó y, cho Từ Hy gặp Bắc Đường Ngạo đã đành lại còn cho hắn làm sư phụ dạy võ cho bé nữa. Có phải là do Hiên Viên Nhật đã thao túng cho Bình An quá nhiều cho nên việc Hy nhi gặp gỡ Bắc Đường Ngạo được cậu xem như là chuyện thường tình. Chỉ cho đến bây giờ Hiên Viên Phá nói ra cậu mới chân chính hiểu được, so với Hiên Viên Nhật cái cậu trải qua chẳng là gì cả, cậu chịu đựng nỗi đau thể xác có mấy năm nhưng việc này lại tra tấn Hiên Viên Nhật đến cuối đời. Khi nào Hy nhi còn mang danh công chúa thì thân thế của bé vẫn là một việc hệ trọng khiến y không dám phút nào lơ là. Nỗi đau, nỗi chịu đựng tuy vô hình nhưng lại có khả năng bào mòn con người ta đến nghẹt thở.

Bất chợt trong phút chốc Bình An muốn lao vào ôm lấy Hiên Viên Nhật, muốn nói một câu xin lỗi từ tận đáy lòng, muốn nói rằng cậu sẽ không ích kỷ vô tâm như thế nữa nhưng là...

Triệt sản?

Hiên Viên Nhật triệt sản!

Bình An có nghe lầm không? Hiên Viên Nhật đang tính toán làm cái gì? Đột nhiên trong đầu cậu vẽ ra ra những biểu hiện bất thường gần đây của y, chẳng lẽ không phải y có người mới mà là đang giấu giếm cậu thực hiện chuyện này. Nhưng tại sao một nam nhân đang khỏe mạnh đột nhiên đi triệt sản, nhìn lại những việc mà y đã từng làm, có phải lần này cũng thế....là vì cậu.

Bình An trở nên nhát gan bất thường,cậu không dám bước vào hỏi y. Cậu sợ rằng Hiên Viên Nhật sẽ không cho mình câu trả lời chính xác, bởi cho đến bây giờ y vẫn cứ âm thầm chịu đựng, hi sinh một mình như vậy.

Vậy nên Bình An cậu phải đi xác minh chuyện này. Nhưng là cậu phải tìm ở đâu, cậu phải hỏi ai bây giờ?

Bỗng nhiên trong đầu hiện ra một cái tên mà Bình An tin tưởng.

Điền thái y, nhất định ông sẽ biết.

Vội vàng bước nhanh đến thái y viện nhưng không thấy người, Bình An tìm đến phòng chế thuốc riêng biệt của Điền thái y xem thử.


trướctiếp