Cao Duy Xâm Lấn

Chương 79


trướctiếp

Edit: jena

Tư Thần không ra khỏi phòng ngay mà uống một lọ dịch dinh dưỡng rồi tìm kiếm thông tin hữu ích trong phòng.

Cậu cũng không trông mong gì nhiều, chủ yếu là hành động theo thói quen.

Phòng không lớn, chỉ có một nơi có thể cất giấu đồ là tủ quần áo kê sát tường.

Khi tay phải đặt lên cửa tủ, động tác của Tư Thần dừng lại.

Theo số liệu phản hồi của con mắt nhân tạo, bên trong có năng lượng dao động.

Kim loại ở thế giới này có đặc tính cách ly, chỉ ở những khoảng cách thật gần mới có thể kiểm tra đo lường được năng lượng.

Tư Thần hít sâu một hơi, kéo cửa tủ quần áo, bên tai vang lên tiếng đập cánh của côn trùng.

Bản năng chiến đấu của thân thể phản ứng nhanh hơn ý thức, Tư Thần phóng lửa ra phía trước.

Lửa lớn chỉ giằng co một giây.

Trong không khí lan tỏa mùi thơm béo ngậy của thịt bò nướng kết hợp với vị sữa.

Tư Thần cúi đầu, côn trùng màu đen rơi rụng đầy đất.

Hỏa lực vừa rồi khá lớn, nếu là tiến hóa giả có thể sẽ lâm vào trạng thái suy yếu.

Tư Thần cảm thấy cái đuôi của mình hơi bủn rủn.

Cảm giác này không quá mãnh liệt nhưng lại khó mà làm ngơ được.

Phần lớn thời gian cậu không nhớ mình có một cái đuôi, bởi vì nó không phải hàng nguyên gốc.

Nhưng nó vẫn có những cách thức khiến cho Tư Thần phải nhớ tới nó.

Tư Thần phải nhịn xuống xúc động muốn thò tay vào quần xoa xoa.

Trường Sinh Uyên ch4y nước miếng: "Mẹ ơi, thơm quá."

Trường Sinh Uyên đã chui vào lại bên trong thân thể của cậu.

Tư Thần nghĩ nghĩ, dùng khăn giấy nhặt những con sâu nướng lên, gói lại bỏ vào balo.

"Khi đói thì ăn một miếng, không thể ăn nhiều."

Cậu sợ Trường Sinh Uyên ăn nhiều quá sẽ không khống chế được cảnh giới.

Trường Sinh Uyên ngoan ngoãn vui vẻ "chi" một tiếng.

Trong tủ quần áo không có quần áo, chỉ có một cái kén.

Kén được quấn bằng những sợi tơ trắng, nằm im lìm trong góc, có thể mơ hồ nhìn ra hình hài của một con người.

Bên trong còn có một vỏ đạn rỗng.

Tư Thần nhìn lên mặt cửa tủ, bên trên có máu đen đã khô.

Dựa vào hình dạng tung tóe, có thể thấy người trong tủ đã nổ súng tự sát.

Tư Thần dùng dao rạch một vài sợi tơ. Những sợi tơ này không biết đã dệt được bao nhiêu năm mà lại giống như kẹo bông gòn mềm mại, sau khi bị cắt ra lại trở thành một chất lỏng màu trắng sền sệt hệt nước đường, dây ra trên dao và lòng bàn tay.

Máu thịt của người bên trong đã bị gặm nuốt sạch sẽ.

Bộ xương của người nọ vẫn còn cầm súng, tay còn lại thì ôm một quyển sách.

Tư Thần cắt kén, lấy quyển sách ra.

"Có chút may mắn."

Cậu không nhịn được mà lẩm bẩm một câu.

Phòng ốc của khu dân cư này đếm sơ qua có tới mấy ngàn cái, vậy mà cậu lại vào đúng căn phòng này.

Cuốn sách tên là "Quy định của nhân viên Chế Tạo Hỗn Độn", bề mặt có nhãn hiệu của "Chế Tạo Hỗn Độn".

Quyển sách rất mỏng, chữ bên trong là chữ in.

1. Trước khi rời khỏi phòng thí nghiệm, xin hãy chắc chắn thực nghiệm thể đã được thu dụng thành công.

2. Luôn mang theo thẻ nhân viên, không đến muộn hoặc về muộn.

3. Vì tương lai của nhân loại, luôn đề cao đức hy sinh.

Nhưng điều 3 lại bị gạch xóa, có người dùng bút viết vài chữ hỗn loạn: 【 Tôi có tội 】.


trướctiếp