Cao Duy Xâm Lấn

Chương 103


trướctiếp

Edit: jena

"Uống một chút", lời này nói ra từ miệng một lão già nghiện rượu hoàn toàn không đáng tin như hứa rằng "lần sau sẽ không tái phạm nữa".

Nhưng Bạch Đế cũng không cho Tư Thần quyền từ chối.

Răng nanh đã c4m vào da Tư Thần.

Bạch Đế có thể cảm giác được một hương vị tinh tế, mềm mịn.

Khi Trường Sinh Uyên đi săn sẽ phóng ra một loại chất độc thần kinh gây tê liệt con mồi.

Tư Thần cảm thấy bản thân cũng đang dần tê liệt.

Ngoại trừ đau đớn ít ỏi ban đầu, từ miệng vết thương trên gáy khiến cho cậu bủn rủn nhiều hơn. Không đau, mà giống như uống quá nhiều rượu dẫn đến say mèm, đầu óc choáng váng, không thể động đậy.

Trong thiên nhiên có một cách nói thế này, dù là sinh vật tiến hóa theo chiều hướng nào cũng sẽ thực hiện bằng những phương hướng có lợi cho mình nhất.

Lúc trước Tư Thần cấy ghép Trường Sinh Uyên có mọc ra những cái răng nanh. Cậu còn suy nghĩ miệng của nhân loại quá nhỏ, làm sao mà có thể tiến hóa để cắn đứt được các sinh vật biến dị khác, không ngờ rằng răng nanh lại dùng để hút máu.

Trong khoảng thời gian ngắn, mất máu quá nhiều sẽ khiến cho tay chân lạnh ngắt, nhiệt độ cơ thể nhanh chóng giảm xuống, thần kinh mất kiểm soát mặc người xâu xé.

Tư Thần há miệng thở hổn hển, tầm nhìn đã trở nên mơ hồ: "... Thầy ơi, đủ rồi."

Âm thanh nuốt ừng ực vang lên rõ ràng bên tai, máu đỏ còn thấm vào vạt áo Tư Thần.

Tư Thần cảm thấy thực buồn ngủ.

Nhưng xuất phát từ bản năng tự cứu, cậu nửa tỉnh nửa mê la lên: "13!"

Lúc trước, Tống Bạch ngồi trên xe nói với cậu đó là từ an toàn.

Động tác của Bạch Đế dừng lại, khôi phục lại tỉnh táo, sắc đỏ trong mắt cũng từ từ biến mất.

Mùi thơm nồng nàn động lòng người vẫn quẩn quanh ngay chóp mũi của ông, nhưng xúc tu quấn lấy eo Tư Thần đã gian nan buông ra.

Mất đi điểm chống đỡ, đầu gối Tư Thần mềm nhũn, thiếu chút nữa quỳ rạp xuống mặt đất.

Suy nghĩ của Tư Thần bây giờ rất hỗn loạn.

Cậu cho rằng sau khi thi đậu lên thạc sĩ đã có thể nằm chơi, không ngờ thầy giáo lại là một tên bi3n thái thích cắn cổ người khác. Một khi đã hút máu thì thú tính quá độ cũng không muốn dừng lại.

Cậu cúi đầu, che hai lỗ nho nhỏ đầy máu trên cổ, không muốn nhìn vào mắt Bạch Đế, tránh việc Bạch Đế thấy sự dè chừng đề phòng và địch ý của mình.

Bạch Đế nghĩ nghĩ, giải thích: "Thầy sẽ không ăn luôn con đâu."

Ông đã giết Khoa Phụ, nhưng bị sương đen phản phệ, ý chí của bản thân đã trong trạng thái tiêu tán.

Máu của Tư Thần giống như thuốc pha loãng, có thể giảm bớt sương đen trong người ông.

Tuy ngoài miệng nói uống một chút nhưng trên thực tế đã uống gấp mấy trăm lần. Tuy nhiên, Bạch Đế quả thật không hề muốn ăn luôn học trò mình.

Ông chỉ có hơi đánh giá cao năng lực nhẫn nại của bản thân.

Là một người đã có được quyền lực không cần phải trả giá bất cứ thứ gì, khắc chế và nhẫn nại đã trở nên khó khăn hơn rất nhiều.

Nếu Bạch Đế thực sự muốn ăn luôn cậu, Tư Thần dù có dùng hết sức, dưới tình huống khi nãy, cũng không có cách nào chạy thoát.

Đây là vũ lực áp chế thuần túy.

Dù lý trí đã rõ ràng, Tư Thần vẫn không thể buông lỏng cảnh giác.

Bạch Đế lại bung dù.

Ông tiến lên một bước, bế ngang Tư Thần lên.

Giây tiếp theo, hai người đã xuất hiện ở gần cơ sở Chế Tạo Hỗn Độn.

"Thầy..." giọng nói của người trong lòng không rõ cảm xúc: "Bây giờ thầy muốn làm gì?"

Bạch Đế mỉm cười: "Lát nữa phải hầm con nên bây giờ tìm thêm chút nguyên liệu."

Tư Thần không rõ ông nói thật hay nói giỡn.

Quả thực quá khủng b0.

Vì không gian gấp khúc sắp sụp nên Bạch Đế cũng không muốn nhiều lời, trực tiếp bế cậu vào trong tháp.

Ông đi thẳng đến phòng số 1.

Những quái vật khiến cho các thí sinh kinh sợ cũng chưa dám thò đầu ra trước mặt ông.

Cửa phòng số 1 mở ra, một đàn thiêu thân khổng lồ bay ra ngoài.

Nhóm thiêu thân có cái đuôi cánh thật dài, phóng ra một lớp phấn đen vào không trung.

Đó là phấn lông bám trên cánh của chúng, cũng tương đương với lại nguồn gốc ô nhiễm.

Bạch Đế nói: "Số 1 nóng nảy nhất. Nhiều nhân viên nghiên cứu bị cậu ta ăn sạch."

Tư Thần nghĩ thầm, chẳng trách lúc trước ở khu dân cư lấy tư liệu có rất nhiều người trong hình thái trùng hoặc kén.


trướctiếp