Trong Mắt Có Kịch

Chương 27: Cún con u mê hắn


trướctiếp

Một tiếng cầu xin nức nở này của Trương Mạn Đường đã khiến cho Trương Dạng hài lòng, động tác ở trên tay hắn cũng nới lỏng hơn rất nhiều, thay vào đó là sự vuốt ve dịu dàng, giống như là đang dỗ dành muốn giảm bớt đi cơn đau vừa rồi mà hắn gây ra trên người cậu.

Trương Mạn Đường mới chỉ cùng Trương Dạng làm tình một lần, không thể nào đoán được cách thức làm tình của hắn, chỉ biết là nếu như cậu không nghe lời hắn thì hắn sẽ càng thô bạo hơn, nếu như phối hợp theo sự chỉ dẫn của hắn thì sẽ dễ chịu rất nhiều.

Bởi vì Trương Mạn Đường không có cách nào có thể đối mặt được với hình ảnh lõa thể của bản thân trong gương, điều đó quá mức đối với cậu, khiến cho cậu luôn luôn có cảm giác lo lắng không thể tập trung, cũng không có cách nào thả lỏng được cơ thể, thế cho nên Trương Mạn Đường thử thấp giọng cầu xin hắn:

"Daddy... lên giường có được không?"

Không có tiếng đáp lại, chỉ có nụ hôn nóng bỏng rơi trên khắp gương mặt cậu cùng bàn tay to lớn nắm lấy phía dưới cậu vuốt ve. Trương Mạn Đường cảm nhận được phía sau mông mình có một vật thô lớn chọc thẳng tới, hình ảnh đêm ở trên gác xép kia lại tái hiện, cái cảm giác khi thứ đó tiến vào đưa đẩy, vô cùng trướng đau cũng vô cùng sảng khoái.

"Nếu như em muốn ở bên cạnh tôi thì phải thích ứng được những lúc như thế này... những lời bọn họ bàn tán về tôi đều không sai đâu"

Trương Mạn Đường nghe thấy được một giọng nói trầm khàn nam tính bên tai mình. Trương Dạng đang nhắc nhở cậu sao, hay là hắn muốn thông báo cho cậu biết vừa mới rồi cậu khiến cho hắn không hài lòng, thời gian của hai người sắp hết? Tịnh Kỳ nói người đàn ông này không nên yêu, Hâm Bằng nói hắn là người cuồng ngược đãi, Bạch Tử Du nói hắn luôn thích tìm kiếm những người mới dễ dạy dỗ, biết nghe lời, ngay cả Thái Tuấn cũng nói người đàn ông này không quen tình nhân quá lâu, rất dễ chán.

Trong đầu của Trương Mạn Đường lúc này xuất hiện rất nhiều những lời bàn tán về Trương Dạng, mọi lời nói kia giống như là muốn nhắc nhở cậu nên tránh xa người đàn ông này một chút. Nhưng tại thời điểm này hắn lại đứng ở bên cậu, nói cho cậu biết việc muốn ở bên cạnh hắn thì phải như thế nào. Trương Dạng là đang ngầm đồng ý cậu? Hay là muốn nói với cậu rằng hắn chuẩn bị chán cậu rồi.

Trương Mạn Đường cứ trôi dạt trong những mơ hồ của bản thân, đến khi bừng tỉnh thì đã phát hiện bản thân mình đang nằm ở trên giường, đầu ngón tay to lớn của Trương Dạng mang theo rất nhiều gel bôi trơn mát lạnh tiến vào cơ thể cậu:

"Ưm..."

Trương Dạng ngẩng đầu, trong ánh mắt thâm sâu như trời đêm của hắn không hề lộ ra một chút biểu cảm nào, hoặc có thể nói Trương Mạn Đường không có cách nào đọc ra được ý nghĩ trong đầu người đàn ông này.

Trương Dạng cúi đầu, hôn xuống đôi môi ngon ngọt như trái dâu tây kia của Trương Mạn Đường, đầu lưỡi hắn cố tình trêu đùa tiến vào khoang miệng cậu dây dưa, dù cho hắn biết người nọ đang cố muốn phối hợp đuổi theo tiết tấu của hắn nhưng hắn lại không cho cậu có cơ hội làm được điều đó, cún con của hắn phải nỗ lực nhiều hơn mới được.

"Một tháng không gặp mặt, rất nhớ tôi sao?" Trương Dạng hơi hơi buông tha cho đôi môi đáng thương bị hắn dày vò kia, giọng nói mang theo ngữ điệu trêu chọc hỏi.

Trương Mạn Đường vẫn còn chìm đắm trong nụ hôn điêu luyện kia của Trương Dạng, nghe thấy được giọng điệu đã biết còn hỏi kia của hắn thì lại lâm vào hoang mang. Nếu như cậu nói thật với hắn rằng cậu rất nhớ hắn, rất muốn được nhìn thấy hắn, vậy thì hắn sẽ trêu chọc cậu như thế nào nữa đây, nhưng nếu như cậu nói không nhớ hắn thì mọi hành động vừa rồi đã là minh chứng cho sự nói dối của cậu rồi, người đàn ông này nhất định sẽ càng làm khó cậu ác liệt hơn.

"Ừm... nhớ"

Trương Dạng khẽ cười một tiếng, chậm rãi dùng hai ngón tay bên dưới khuếch trương nơi đó của Trương Mạn Đường:

"Nhớ cái gì ở tôi? Là nhớ gương mặt của tôi? Dáng người của tôi? Mùi hương của tôi? Hay là động tác của tôi đây?"

Giọng nói của của Trương Dạng vốn dĩ đã nam tính trầm thấp, thời điểm này cậu còn nghe ra được sự dịu dàng nơi hắn nữa. Cậu nhớ cái gì ở hắn đây, gương mặt với những đường nét góc cạnh? Dáng người cơ bắp cuồn cuộn? Mùi hương gỗ rất tự nhiên? Hay là sự thô bạo của hắn nhỉ? Cậu đều nhớ hết, bởi vì nếu như không có những thứ kia thì Trương Dạng sẽ không còn là Trương Dạng mà cậu thích nữa.


trướctiếp