Trong Mắt Có Kịch

Chương 10: Làm gì để giết thời gian


trướctiếp

Kim chủ hỏi cậu chỉ muốn chút đó thôi sao? Giọng nói của hắn rất nam tính, rất đàn ông, còn cố tình thấp đầu thổi khí nóng vào bên tai cậu. Một vai diễn để cậu có thể xuất đạo, có lẽ đối với một người như kim chủ sẽ không là gì đâu nhỉ, thế cho nên cậu mới lớn gan muốn xin vai diễn tốt một chút:

"Nếu có thể... phiên vị cao một chút cũng được, là vai thứ chính thì tốt quá, em sẽ cố gắng diễn thật tốt"

Trương Dạng đột nhiên bật cười, cún con thật sự rất nhút nhát, đến cuối cùng vẫn không dám xin hắn một vai nam chính. Trương Mạn Đường nghe thấy Trương Dạng đột nhiên bật cười, cậu cũng không hiểu tại vì sao hắn lại cười cậu nữa, chẳng lẽ cậu nói gì sai rồi hay sao.

Kim chủ chợt thô bạo cúi đầu gặm cắn đôi môi của cậu. Trên người hắn có mùi hương của gỗ, trầm ổn giống như tính cách của hắn vậy. Cậu ngồi ở trên đùi của hắn, vòng tay ôm lấy eo hắn, cố gắng theo kịp nhịp tiết tấu của đầu lưỡi thuần thục kia, đến cuối cùng vẫn là không thể đuổi kịp, nước miếng ở bên khóe miệng cũng theo đó chảy xuống cần cổ.

Trương Mạn Đường hé mắt nhìn xung quanh, chiếc Limousine này không những lớn mà còn rất sang trọng, có cảm giác khắp nơi đều là dùng tiền đắp lên. Áo khoác gió của cậu bị kim chủ ném xuống dưới sàn xe, không biết là vô tình hay cố ý, đôi chân mang giày da đen bóng kia của hắn còn dẫm lên áo khoác của cậu. Trong đầu Trương Mạn Đường có một suy nghĩ, giày của kim chủ hẳn là rất sạch sẽ, dẫm lên áo của cậu sẽ không bẩn, một lát nữa vẫn có thể mặc được. Cậu vừa rồi ở phim trường ngã lên ngã xuống, cả người có mùi cát bụi, kim chủ không chê cậu bẩn, vẫn yêu thương ôm cậu vào trong lòng. Kim chủ thật sự là người rất ôn nhu.

Thông qua cửa kính của chiếc Limousine, Trương Mạn Đường nhận ra bên ngoài trời đã đổ mưa lớn rồi, nếu như không phải cậu nhìn thấy thì cậu cũng không biết được trời đang đổ mưa, bởi vì không gian trong chiếc xe rất yên tĩnh, có lẽ cách âm cực kỳ tốt, có khi người lái xe phía trước cũng sẽ không nghe được hai người bọn cậu ở phía sau đang làm gì.

Trương Dạng hơi dừng lại một chút, hắn đột nhiên lại thở dài. Trương Mạn Đường lo lắng, không rõ tại vì sao kim chủ lại có phản ứng như vậy:

"Không mang theo rồi"

Trương Mạn Đường không hiểu, bàn tay của kim chủ vẫn ở bên trong áo len của cậu, tay còn lại vẫn ôm lấy cậu:

"Không mang theo cái gì?"

Trương Dạng dùng ánh mắt thâm sâu của hắn nhìn cậu, giọng nói nam tính tiêu chuẩn đàn ông thủ đô cất lên:

"Không mang theo gel bôi trơn, tôi vừa xuống máy bay đã đi đến phim trường để đón em"

Trương Mạn Đương nghe được thì thoáng đỏ mặt, nhưng mà trọng điểm của câu nói này là ở vế trước hay vế sau đây. Không mang theo gel bôi trơn? Kim chủ là tay chơi lão làng, lúc ra đường hẳn là sẽ trang bị sẵn những thứ này để tiện hành động. Vừa xuống máy bay đã đi đến phim trường đón cậu sao? Ừm... hình như cậu ở trong lòng của kim chủ cũng có một chút địa vị rồi thì phải, hay là kim chủ chẳng qua chỉ là tiện đường đi qua, đỗ lại cho cậu quá giang thôi.

Trương Dạng ngồi ở bên cạnh quan sát biểu cảm phong phủ của cún con nhà mình, nhìn xem bộ dáng đáng yêu này lại khiến cho hắn muốn trêu chọc rồi:

"Hôm nay đã cố tình đi chiếc xe rộng rãi này đến, sau đó lại quên mất gel bôi trơn, em nói tôi phải làm sao đây?"

Trương Mạn Đường hả một tiếng. Kim chủ hỏi cậu phải làm sao, cậu nên trả lời như thế nào đây?

Nói rằng quái thú của ngài rất lớn, nếu như không có gel bôi trơn hỗ trợ thì sẽ không thể vào được. Nói như vậy vừa có thể tránh được một kiếp lại vừa có thể khen ngợi kim chủ, nhưng mà kim chủ có nghĩ cậu đang giả tạo, tâng bốc hắn quá hay không.

Hay là nói rằng đến nhà của em đi, nhà của em vẫn còn 7 tuýp bôi trơn lần trước chưa dùng hết. Sau đó thì kim chủ có thể sẽ nghĩ rằng cậu đang cố tình mời gọi hắn, không biết chừng kim chủ còn nghĩ cậu chính là loại người luôn thèm làm chuyện đó với hắn.

Bàn tay to lớn ở bên trong áo cậu xoa xoa, người nọ giống như là muốn cậu trả lời, cho nên lúc này mới dùng sức nhéo mạnh cậu một cái. Trương Mạn Đường cảm thấy một cơn đau nhói truyền tới, khẽ a lên một tiếng, run rẩy cả người:


trướctiếp