Cả Nước Đều Bảo Chồng Nhỏ Của Tôi Bị Điên

Chương 96


trướctiếp

Các cảnh quay đơn giản đều có thể dễ dàng diễn qua, nhưng nếu như diễn xuất là điều dễ dàng thì ai cũng có thể đóng phim và trở thành minh tinh.

Đạo diễn hô cắt lần thứ ba, có chút bất lực xem lại cảnh quay vừa rồi. Chu Sinh cũng đứng đó với thanh kiếm trên tay. Bộ đồ cổ trang quét đất khiến thanh niên trở nên nhỏ bé.

"Mọi người tạm nghỉ chút đã." Đạo diễn hô lên. "Chu Sinh, chúng ta nói chuyện đi."

Bọn họ đã quay từ sáng đến giờ. Vì Chu Sinh chỉ nhận làm việc từ bảy giờ sáng đến năm giờ chiều nên đạo diễn không thể không cố hết sức tận dụng thời gian.

Các phân đoạn của nhân vật phản diện nói nhiều không nhiều, nói ít không ít. Nhưng đều là cảnh quay quan trọng và cần thiết.

Cảnh quay hiện tại đang khắc hoạ lại quá khứ của nhân vật phản diện, đồng thời cho thấy lý do một người tài giỏi lại bỏ mặc đất nước tự sinh tự diệt.

"Cảnh quay này, chỗ này, cậu vẫn chưa đủ đau khổ. Chính là loại đau khổ từ trong tâm can, không phải chỉ đơn thuần kêu gào." Đạo diễn chỉ lên màn hình chiếu, nói với Chu Sinh.

Tô Lượng đứng bên cạnh cũng theo dõi, chỉ điểm thêm cho cậu. "Nhân vật phản diện mất đi mẹ ruột, cha ruột lại nhẫn tâm vì đất nước, muốn đem nhân vật này đi làm cống phẩm liên bang. Từ đó khiến nhân vật phản diện nảy sinh sự thù ghét với đất nước. Hai yếu tố chính là đau buồn và thù ghét cần được giao thoa với nhau. Chứ không chỉ đơn thuần là đau buồn."

Mọi người đều biết sự đau buồn là cảm xúc mà Chu Sinh nắm rõ nhất. Nhưng thù ghét, dù bọn họ có cố gắng diễn giải, Chu Sinh vẫn mãi không thể làm ra được hành động thù ghét thật sự.

Đạo diễn bất lực xem cảnh quay hỏng lần thứ năm, ông vẫn chưa hài lòng. Tuy vậy các cảnh quay khác cũng còn nhiều, Chu Sinh đều gào đến khản giọng rồi.


trướctiếp