Cấm Hôn Môi

Chương 29


trướctiếp

Trải qua mấy ngày “chiến tranh lạnh”, Tri Nhạc và Thẩm Trình lại “làm lành như lúc đầu”, khôi phục lại trạng thái ở chung như lúc trước.

Thẩm Trình vẫn đối xử tốt với Tri Nhạc, tất cả những điều rối rắm cùng mâu thuẫn trong lòng, hiện giờ sau khi đã nói chuyện, lại biến thành thẳng thắn và tự nhiên. Trước mặt Tri Nhạc, hắn cũng thêm phần nhẹ nhõm và tự tại.

Mà Tri Nhạc không rõ trước và sau giữa hai người có gì khác nhau, tóm lại là Thẩm Trình lại tốt với cậu, cậu lại vui vẻ, lại hí hửng. Đến nỗi những lời Thẩm Trình nói không thừa nhận thân phận của cậu, nói không thích cậu, tuy cậu hơi buồn, nhưng cũng không nghĩ ra cách gì, bèn tạm thời gác sang một bên.

Hai người ăn sáng cùng nhau, sau đó Tri Nhạc tiễn Thẩm Trình ra cửa, trưng vẻ mặt tươi cười xán lạn lên: “Tạm biệt anh. Về sớm một chút nha.”

Thẩm Trình không đưa Tri Nhạc đến công ty nữa, cả ngày phải quan tâm cậu quá tốn thời gian, ít nhất trong khoảng thời gian này tạm thời sẽ không đưa cậu đi. Đợi đến lúc thảnh thơi chút rồi tính.

Đối với Tri Nhạc, chuyện này chẳng lớn là bao, niềm vui ngày hôm qua đã đủ để cậu nhấm nháp rồi.

Đợi Thẩm Trình đi, Tri Nhạc cũng bắt đầu “công việc” của mình, chỉ là hạng mục công việc hôm nay có chút thay đổi, trước khi đọc sách phải viết nhật ký bổ sung cho hôm qua đã. Ngày hôm qua vui quá, cậu quên viết.

“Ngày hôm qua, đến công ty của anh trai.

Công ty thật lớn, có rất nhiều người!

Rất nhiều người nhìn mình. Căng thẳng lắm luôn.

Anh vẫn luôn làm việc, bận lắm.

Có bốn người nói mình là đứa ngốc.

Hừ.”

Tri Nhạc vội vã viết xong đoạn này, gấp gáp đổi sang quyển màu hồng, bắt đầu ghi lại những khoảnh khắc tốt đẹp.

“Văn phòng của anh rất đẹp, chuẩn bị cho mình rất nhiều món ngon.


trướctiếp