Ngài Vệ Sĩ Không Xứng Chức

Chương 66


trướctiếp

Nửa tiếng sau, Thẩm Kình Vũ và Kỷ Cẩm lái xe đến dưới công ty chủ quản. Hai người vừa xuống xe, Túc An đang chờ ở gần đó lập tức chạy tới: “Hai đứa đến rồi!”

Kỷ Cẩm hỏi: “Chuyện gì thế?”

Thẩm Kình Vũ đi vòng qua thân xe, đến bên cạnh Kỷ Cẩm.

Túc An nói: “Không phải lần trước em đi diễn mà quên lời à? Hai ngày nay trên mạng có người bôi đen em, cắt rất nhiều video quay lại trạng thái không tốt trước đây của em ra ghép lại, tung tin đồn em hút ma túy…”

Kỷ Cẩm và Thẩm Kình Vũ nhìn nhau kinh ngạc. Cậu? Hút ma túy?

Túc An thở dài: “Mấy người anh Lưu vẫn đang họp bên trong. Chị muốn chờ em ở đây để bàn trước với em xem chuyện này nên xử lý như thế nào.”

Tin đồn này quá mức hoang đường, Kỷ Cẩm chỉ cảm thấy tức cười: “Xử lý như thế nào? Cái gì cần làm rõ thì làm rõ, cần kiện ai thì kiện chứ sao.”

“Giải thích rồi, cũng đưa ra văn kiện từ phía luật sư…” Túc An hết cách. “Nhưng chuyện này có người cố tình hãm hại em, dư luận đang rất xôn xao, trước mắt có vẻ không ép xuống được…”

Vốn Túc An cân nhắc đến trạng thái tâm lý của cậu nên không mong cậu biết được những tin tức tiêu cực thế này. Nhưng bây giờ tin đồn đã lan truyền khắp nơi trên mạng, để Kỷ Cẩm tự phát hiện ra chẳng bằng nói thẳng cho cậu, trao đổi với cậu về cách giải quyết.

Cô đưa điện thoại cho Kỷ Cẩm xem: “Hai đứa xem video đi rồi nói tiếp.”

Kỷ Cẩm nhíu mày, cầm lấy di động của cô rồi giơ lên, xem với Thẩm Kình Vũ.

Đúng như Túc An nói, người cắt ghép video có ý đồ riêng nên đã tìm tất cả những phân đoạn ghi lại trạng thái bết bát nhất của cậu. Dù lần trước Kỷ Cẩm quên lời đã có thể vượt qua một cách tài tình, nhưng năm ngoái có một khoảng thời gian cậu có lịch trình trong giai đoạn trầm cảm, cả buổi diễn ấy không thể hoàn thành một cách suôn sẻ. Còn có một lần khác Kỷ Cẩm được phỏng vấn khi mới uống đợt thuốc đầu tiên, trí nhớ giảm sút. Phóng viên vừa hỏi xong rồi đưa microphone cho cậu, cậu đã quên luôn câu hỏi của đối phương, đến tận khi phóng viên lặp lại câu hỏi lần thứ ba cậu mới lấy lại tinh thần. Còn một lần khác khi đang ở trong trường quay ghi hình cho chương trình, bệnh của Kỷ Cẩm đột nhiên phát tác, vô cùng lo âu, chưa quay xong đã chạy khỏi trường quay….

Kỷ Cẩm sẽ cố hết sức để sắp xếp lịch trình công việc vào giai đoạn hưng cảm của mình, nhưng dù sao vẫn sẽ có lúc không kiểm soát được. Vì căn bệnh và thuốc men, đã có vài lần cậu xuất hiện trước ống kính mà không thể nào tập trung. Những chi tiết lẻ tẻ ấy không gây chú ý quá nhiều, nhưng đặt tất cả cùng một chỗ lại có thể nêu bật lên sự “bất thường” của cậu!

Chưa xem xong video, Kỷ Cẩm đã thoát ra, trả điện thoại lại cho Túc An.

Cậu cũng không thấy tức giận gì, chẳng qua không cần xem nữa. Không hiểu sao trong đầu cậu nhớ lại lời Ân Thanh nói với mình…

Cậu chợt kéo cổ tay Thẩm Kình Vũ, nhấc chân về phía văn phòng. Túc An vội cản cậu lại: “A Cẩm, em đừng nóng, chúng ta nghĩ kĩ xem giải quyết thế nào rồi hẵng vào…”

Kỷ Cẩm ngắt lời cô: “Khỏi cần nghĩ, cần nói như nào thì nói như thế!”

Túc An sững sờ.

Kỷ Cẩm đã hạ quyết tâm, như sợ hối hận về quyết định của mình nên kéo Thẩm Kình Vũ đi thẳng vào trong.

***

Trong phòng, tất cả nhân sự phòng làm việc của Kỷ Cẩm đều đang họp. Trước mặt mỗi người đều có máy tính hoặc cầm điện thoại, thông báo tin tức mới và chuông điện thoại vang lên không ngừng.

Tất cả các bên hợp tác với Kỷ Cẩm đều gửi văn kiện yêu cầu chứng thực tin đồn thật giả, những bên chưa ký hợp đồng lần lượt gửi thư từ chối hợp tác, sợ giẫm phải mìn. Mọi người trong văn phòng vừa phải bác bỏ tin đồn trên mạng vừa phải trao đổi với các đối tác.

Một cô gái bộ phận PR gõ chữ, nghiến răng nghiến lợi: “Ai đâm con dao này đúng là độc ác quá đi mất!”

Sắc mặt anh Lưu nghiêm trọng, lướt qua những bài đăng mới liên tục xuất hiện trong diễn đàn.


trướctiếp