Mạt Thế Tái Khởi Động

Chương 80


trướctiếp

Bốp bốp.

Lâm Siêu không dừng tay, thúc giục cánh rồng cải tạo hóa thành một hắc mang, bắn liên tục, mũi thương lần lượt đâm thủng đầu thú địa long, nhưng mỗi lần cũng chỉ cắm được nửa cây thương vào người thì khựng lại, gây nên sát thương có hạn.

Lâm Siêu muốn tấn công mắt của nó, nhưng con thú địa long vô cùng xảo quyệt, lúc cảm nhận được Lâm Siêu đang hướng về phía nó, lập tức quật đầu, né tránh để mũi thương của Lâm Siêu đâm lệch hướng.

Liên tục bảy tám lần tấn công, hai cánh tay Lâm Siêu đã bủn rủn, hoàng kim khí trong cơ thể sẽ bị tiêu hao trầm trọng, không còn cách nào duy trì hoàng kim hóa ở tay. Nếu như không điều khiển được hoàng kim hóa, người và súng hợp nhất tấn công, sẽ tạo thành phản chấn nghiêm trọng cho cánh tay. Tin chắc rằng, chưa giết chết thú địa long thì cánh tay của mình cũng bị phế bỏ trước.

Lúc này, thú địa long đã nuốt hoàn toàn thi thể con hắc xà vào bụng, cả người trở nên đầy đặn, trên vảy hiện ra ánh sáng mờ ảo màu vàng, lực phòng thủ tăng vọt. Hơn nữa những vết thương trên bụng mà mắt thường có thể nhìn thấy được đang từ từ khép lại.

Nó đang tiêu hóa hắc xà!

Sắc mặt Lâm Siêu âm trầm, nắm chắc trường thương đen sẫm, dừng lại trên không trung. Ánh mắt chợt lóe lên. Dạ dày của con thú địa long này siêu cấp, tiêu hóa con hắc xà chắc chỉ cần đến mười mấy phút là đủ rồi. Trong khoảng thời gian này có thể rút lui mọi người cũng không kịp, hơn nữa nó còn cảm giác được nhiệt độ của chướng ngại vật, bất luận là những người dân chạy nạn trốn ở đâu cũng vô ích, bởi vì đều có thể bị tìm ra.

Cuộc chiến trở nên ác liệt đến bước này, Lâm Siêu chỉ còn có hai cái lựa chọn, đầu tiên là mặc kệ toàn bộ căn cứ loài người, đưa em gái cùng mấy người Phạm Hương Ngữ chạy thoát, thứ hai là ở lại cùng chôn.

Trong đất trời một mảnh yên tĩnh không tiếng động.

Tất cả mọi người đều đang hành động hoặc là chỉ thị của Lâm Siêu.

Lâm Siêu ngẩng đầu lên, ánh mắt quét qua máy bay chiến đấu trên trời, cùng với các tướng lĩnh đang rút lui xa dần, thị giác cường hóa có thể cảm nhận được bất kì biểu cảm nhỏ nào trên gương mặt họ.

Lo lắng, trông đợi, mê man, sợ hãi, tuyệt vọng...

Mặc kệ sao?

Lâm Siêu hơi cúi thấp đầu.

Toàn thế giới chỉ còn tiếng tim đập nhanh,...


trướctiếp